vì tôi là người mẹ
Ròng rã mấy đêm trường mẹ thức
Chăm sóc con đau nhức trong người
Ngày sang nắng chẳng hồng tươi
Hồn con thoát xác lạc mười phương nao ?
Lòng đau xót kêu gào thảm thiết
Dò dẫm đi mải miết tìm con
Màn đêm bao phủ lối mòn
Tuyết sương giá buốt héo hon tâm sầu
Sao trời sáng trên đầu ái ngại
Mẹ đến nhờ cây dại đơm hoa
Điều kiện này được mở ra
Ấp ôm gai sắc máu hòa tuyết sương
Hoa thơm bỗng làn hương lan tỏa
Đưa đến bờ sông khỏa nước sâu
Hà giang hỏi mẹ về đâu ?
Mẹ buồn nức nở giọt châu lăn dài
Nước mắt mẹ - ngọc trai lấp lánh
Tỏa hào quang tựa ánh triều dương
Đưa mẹ đến cuối con đường
Gặp ngay thần chết mắt giương bất ngờ
Lão hỏi mẹ sao giờ đến được ?
Mẹ thưa rằng cất bước tìm con
Mong ngài thấu hiểu lòng son
Thuận ý để được vuông tròn tâm tôi
Tình mẫu tử ở đời là thế
Vượt chông gai cốt để bao dung
Những ai còn mẹ hãy cùng
Yêu thương thảo hạnh hiếu trung trọn đời !
PS: Chuyển thể theo bài thơ cùng tên của anh Tuyên Phạm phỏng theo truyện cổ An- Đéc - Xen.