đành quên
ĐÀNH QUÊN
Dạt trôi con sóng đưa nôi
Mấy lời hắn nói bỏ đời sao em
Về chi phía đó bóng đêm
Khóc hờn bọt nước vờn mềm da đau
Biển than ghềnh đá thán rầu
Nghĩ thoáng một tí thì đâu thế này
Trời chiều nắng nhạt thu phai
Con diều dứt sợi dây dài thả trôi
Buồn thương khóc gọi thơ tôi
Ru hời giấc ngủ đành thôi quên đời...
23/10/2013
Nguyên Hữu