vô đề 19
Tác giả:
Trung
Trong đêm tối tiếng trẻ thơ rền rỉ. Giọng oán ai kiếp sống luỵ trần. Giữa cảnh đêm u minh tịch tịch. Lòng nặng trĩu thấy giọt nước rơi. Rơi từ hư không rớt trên dòng thác. Cuộn trào bọt trắng toát hung hăng. Những đứa trẻ...
|
thiếu nữ trong chăn
Tác giả:
Trung
Nghiêng mình thiếu nữ trong chăn ấm. Ôm ấp giấc mơ buổi sớm vô hồn, những văn hoa dọc ngang lởm chởm, bám lấy tình yêu trong giấc ngủ yên. Tiếng thời gian đều đặn luân phiên, gõ từng nhịp xoáy trong mộng ảo. Thiếu nữ...
|
vô đề 23
Tác giả:
Trung
Thi sỹ buồn, thi sỹ tập làm thơ. Thu thu, vén vén đống i tờ, bút đã cầm lên tay lưỡng lự, ngoài hiên trời lộng, hanh mùa thu. Thu qua thu lại, lại thu qua. Đông tới, tới đông đông lại tới. Lạnh từ trang giấy sang ngòi...
|
tương tư tận
Tác giả:
Trung
Tự dưng buồn, tự dưng nhớ, trách được ai trong cái tuổi xuân thì. Chợt thấy nao nao như muốn khóc, bởi cô đơn khi nghĩ đến người ta. Trách sao được, khi lúc nào cũng nhớ, bởi giọng cười đâu có chịu buông tha. Bỗng!...
|
hèn nhát
Tác giả:
Trung
Tôi muốn vượt đại dương tri thức. Muốn nghinh qua hết thảy mọi gian nan. Muốn xuyên qua trăm ngàn thách thức. Để đến bên em, hãnh diện, cầu toàn. Dẫu đã vượt qua kỳ thi đại học. Đến với ngôi trường Giáo Dục thân yêu. Dẫu đã...
|
08/2008
Tác giả:
Trung
Trong căn phòng vắng lặng. Chỉ có tôi ngồi đây. Giữa không gian tối tăm. Một ý niệm thành hình. Tôi không muốn một mình. Ôm cô đơn trọn kiếp. Một mình buồn đến chết. Tôi chẳng muốn thế đâu. Nhưng thế giới muôn màu. Nằm...
|
vô đề 25
Tác giả:
Trung
Nhìn thế giới bao la. Bằng đôi mắt mù loà. Thấy đôi lần sáng loánh. Những ý niệm xấu xa. Ngắm cảnh đời quanh ta. Bằng con mắt mù loà. Dẫu rằng không ánh sáng. Nhưng âm hưởng xót xa. Thế giới rộng bao la. Nhưng đôi mắt mù...
|
vô đề 26
Tác giả:
Trung
Sợ hãi, bóng ai ngoài ô cửa, ô cửa vỡ toang phủ rêu xanh, miếng kính loang loáng màu xanh rêu, dáng em yêu kiều tựa bên vách. Giọt mưa ngoài trời rơi tí tách, mưa ngâu lạnh thấu cả tim người, ngàn hạt li ti như kim...
|
ý muốn
Tác giả:
Trung
Xoay chuyển càn-khôn theo ý muốn,
Linh hồn- thể xác không còn buồn.
Con người là một trong tiên cảnh,
Tiên cảnh-phàm nhân lệ vẫn tuôn.
|
đêm sương
Tác giả:
Trung
Sương trắng là là trên mặt ruộng. Tưởng nó rơi xuống ướt đám cỏ. Không rơi mà còn muốn bay lên. Người qua đường ánh mắt ngẩn ngơ. Đồng mênh mông bóng người xa tít, vẫn thấy được sương rơi là là. Nửa muốn bước đi, nửa muốn...
|