tiếng hờn ve
TIẾNG HỜN VE
Trưa ngồi lặng giữa tiếng hờn ve
Ngẫm phận đời như buổi nắng hè
Kiệt cũ tre tàn không mảnh lá
Quê nghèo chuột ủi mấy hàng me
Bầy trâu nhớ cỏ non đồng nội
Đám khỉ ngồi mơ nghĩa một bè
Chỉ tiếc con người ôm mộng huyễn
Đang cầm tấm lụa mỏng màn che./.
LCT 11/O4/2O25
Bài này đã được xem 80 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|