mộng mị
Em nằm hong tóc trên triền gió
Hương xuân vương nhẹ nét mi dài
Trăng vàng nghiêng xuống dòng sông nhỏ
Bóng nước in hình dáng mảnh mai.
Anh ngồi vẽ mộng bên thềm nắng
Tay vờn sợi nhớ cuốn tơ duyên
Gió lay nhè nhẹ qua tà áo
Dệt mộng hoa đào thắm môi em.
Em nằm e ấp hồn nghiêng bóng
Hái một vầng trăng gối mộng đầu
Lời yêu lẩn khuất trong hương tóc
Tựa đóa hoa mềm giữa bể dâu.
Anh ngồi thả tiếng lòng vào gió
Lắng nghe từng nhịp thở mùa sang
Tình ta vương giữa trời hoa cỏ
Trần gian mà ngỡ ... cõi địa đàng!
Gió Lãng Dzu