thuở ấy người đi !
THUỞ ẤY , NGƯỜI ĐI
Thuở ấy đôi môi đâu còn mềm
Ai đã nhanh tay bẻ nhánh duyên
Tình xưa vội chết trên trang giấy
Em đã tìm về chốn bình yên
Thuở ấy nắng tàn góc hoàng hôn
Xé nát vần thơ rách tâm hồn
Trái sầu dĩ vãng bỗng rơi rụng
Ngày ôm chân tháng vời vợi buồn
Thuở ấy tình tan như bọt bèo
Giật mình ôm khoảnh khắc gieo neo
Gác trọ đìu hiu cơn gió thoảng
Vỡ vụn mùa yêu mộng eo sèo
Thuở ấy giấc mơ luống đong đầy
Đời anh chưa thoát kiếp tỉnh say
Chân tơ kẽ tóc ai thấu hiểu ?
Chiếc lá thôi yêu vội vàng bay
Thuở ấy hồn nhiên xen ngây thơ
Vì sao xô đẩy giạt bến bờ ?
Rơm rớm lệ đau thấm vào đất
Đôi lúc khóc cười lạc đường thơ
Thuở ấy trôi vào chốn lãng quên
Bức tranh nhân thế lắm gập ghềnh
Cát bụi trần ai đầy cám dỗ
Bỏ mặc đời nhau tuổi chông chênh
Ngày 14/12/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 159 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|