Poem logo
Poem logo
Tác giả: Ngọc Thạch
Tác phẩm: Tổng số có 549 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
đồng lộc
Tác giả:  Ngọc Thạch

Đồng lộc về đâu? ngã ba đường…. Non xa mây phủ, núi mờ sương. Nắng chiều rải nhạt bên sườn dốc. Những hố bom trong nước lạ thường. Chuông nguyện hồn ai trên tháp xa. Chập chờn đêm ẩn hiện hình ma. Về đâu, tiếng khóc...

đợi thu
Tác giả:  Ngọc Thạch

Đêm trống trải gió lùa qua se lạnh. Hồn bâng khuâng ôm mộng vượt lên ngàn. Sao lặng lẽ nhìn trời trong lấp lánh. Trên lớp mờ bao phủ vệt sương tan. Hoa gửi gió, làn hương dìu dịu tỏa. Mây say trăng, ngây ngất khóa môi...

đốn củi chiều mưa
Tác giả:  Ngọc Thạch

Thanh hóa chiều nay mưa chợt đến. Con đường lấy củi thấy mà xa. Dốc trơn, trượt ngã đời trai bạc. Đồi vắng dừng chân bỗng nhớ nhạ. Đốn củi đường rừng xa tít tắp. Chồn chân vai mỏi chẳng muốn về. Gió cứ run lên mà lạnh...

đợi xuân
Tác giả:  Ngọc Thạch

Nắng buồn trải xuống ngàn cây Ta về ngồi ngóng heo may cuối mùa Hay đâu xuân đã đợi chờ Trên cành lộc biếc non tơ trổ đầy.

đông về
Tác giả:  Ngọc Thạch

Chiều nay... trời đã rời thu Còn đưa mây... mắc võng ru cuộc tình Lạnh về ngàn lá rơi nhanh Cuối đường mưa... đã gọi mình đến đông.

đợi ngâu
Tác giả:  Ngọc Thạch

Thu về êm ả khúc sông mơ. Gió nhẹ hiu hiu sóng vỗ bờ. Nước nổi mạn thuyền đâu cá đớp. Buông cần tựa gối kiếm sao thưa. Sông Ngân đã nhuốm sầu ly biệt. Cầu Ô nối nhịp Chức Ngưu chờ. Cắm sào đứng đợi Ngâu vừa đến. Đò ai...

đong tình
Tác giả:  Ngọc Thạch

Trời nay đã cuối thu phân Sao còn nặng ngóng nợ nần heo may Buồn vàng gieo, lá rời cây Đường thu sương lạnh kề ngay cạnh rồi Thơ em gửi nhớ bên đời Nhặt long đong cuộc tình vơi nghẹn lòng.

đội hại
Tác giả:  Ngọc Thạch

Phiên này đội hại mười ba Thấp cao cái ghế xem ra định rồi Vẫn là bèo dạt mây trôi Bầu leo, lẫn với bí tôi mạch ngầm Đèo rai… thắng lợi… đồng tâm … Chị em cười mỉm… nôn thầm… chợt nghe.

đừng viết
Tác giả:  Ngọc Thạch

Phù sa đỏ nước thượng nguồn Gió mưa lở đất, tình buồn biệt ly. Sông dài làm một chuyến đi … Nông sâu… sau một làn mi khép hờ… Bao giờ- cho đến bao giờ? Em thôi đừng viết câu thơ não lòng…

đống rác
Tác giả:  Ngọc Thạch

Đầu làng đống rác cứ mãi cao. Kẻ qua người lại đổ thêm vào. Thời gian thầm lặng trôi cứ thế. Đống rác to dần biết làm sao? Rác rưởi phân ra những thứ gì? Ni lon, rơm, rạ cuộng rau chi? Báo Đảng, báo...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm