đa đoan
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Thôi rồi
một cuộc tỉnh say
Đêm
nghe tiếng nấc
u hoài
vọng sang
Cơn chiêm bao
thoáng ngỡ ngàng
Chỉ là
phù phiếm
đa đoan
nẻo tình !
|
dang dở
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ngày xưa xa lắc. Dìu dặt cung tơ. Bên anh em dệt vần thơ. Rộn ràng hoa lá hồn ngơ ngẩn hồn. Nụ hôn ngày ấy. Vụng dại trao nhau. Long lanh rực rỡ sắc màu. Hàng ngàn tinh tú trên cao thẫn thờ. Mộng mơ khúc hát. Dào dạt ân...
|
cưộc tình đã chết
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Vậy là hết. Cuộc tình mình đã chết. Em cùng anh hai đứa rẽ hai đường. Nước mắt nhoè ướt đẫm lối yêu thương. Đành ngoảnh mặt như bao người xa lạ. Còn đâu những buổi trưa hè yên ả. Góc giảng đường ngồi kể chuyện tình yêu. Kỉ...
|
đánh mất câu thề
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Tôi đi tìm suốt chiều nay. Leo lên dốc rồi lại quay trở về. Hình như gió nhặt câu thề. Rồi đem giấu tận sơn khê bạt ngàn. Làm sao tìm giữa thênh thang. Làm sao tìm giữa mênh mang đất trời. Làm sao tìm giữa mù khơi. Vài...
|
cùng thơ đi đón mùa thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Thơ ơi, thôi bớt lao xao. Mùa thu đã đến bên rào chẳng hay. Thôi đừng hờn dỗi quắt quay. Đừng buồn trước những đổi thay lòng người. Dòng sông bên lở bên bồi. Trách chi hời hợt mấy lời đãi bôi. Cùng ta thơ hãy dạo chơi. Mùa...
|
đắng ngắt cà phê
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Một góc ngồi quen thuộc. Hoa tím buồn rưng rưng. Ly cà phê dửng dưng. Nằm im lìm trước mặt. Hớp từng ngụm đắng chát. Sao thấm buốt đầu môi. Nghe tiếng nấc bồi hồi. Ngày xưa giờ đâu mất ? Bóng hình người lẩn khuất. Đâu...
|
cũng bởi mùa thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Và cuối cùng… thì ta cũng xa nhau. Buổi chia ly nghẹn lời không nói được. Em và anh hai ngả đường xuôi ngược. Thật đắng lòng tay vuột mất bàn tay. Đường ta qua lối nhỏ phủ sương đầy. Mây giăng ngập tím màu trời thổn...
|
cũng đành làm mặt lạ xa!
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Cũng đành làm mặt lạ xa. Giờ đây tình nghĩa bậu, qua …chẳng còn! Người xưa thường nói ví von. Sang sông sáo bỏ lồng son đợi chờ. Ngồi bưồn qua nghĩ vẩn vơ. Chẳng biết bến bờ thuyền dạt về đâu? Thẩn thơ ôm lấy con...
|
cùng thơ trải nỗi niềm
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chiều bên dòng sông xanh. Sóng vỗ thuyền nhè nhẹ. Lục bình trôi lặng lẽ. Nắng vài sợi lung linh. Ta ngồi đây một mình. Với lao xao con chữ. Biết đâu tìm được tứ. Thơ ào ạt theo về…. Đã xa rồi cơn mê. Tháng ngày dài khắc...
|
dặn dò
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ở nhà. Chớ có ủ ê. Phải ngoan ngoãn nhé…. Khi về chị thương! Chị mua. Tặng chiếc kẹo đường. Thêm cái nơ tím. Vấn vương bao người. Chỉ xa vài bữa…. Thơ ơi! Đi tìm cảm xúc. Ngọt lời thăng hoa. Biết đâu. Hạnh phúc...
|