để vần thơ dào dạt bưổi giao mùa..
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Xin đừng ngạc nhiên. Cũng xin đừng thắc mắc. Khi người thường bắt gặp. Vần thơ tôi đầy hai chữ lãng quên. Bước ruổi rong trĩu nặng nỗi ưu phiền. Chân rệu rã trên lối mòn nhạt nắng. Quay quắt , trở trăn dài theo năm...
|
dạo giữa trời thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Một mình đi dạo giữa trời thu. Phố nhỏ sương giăng nẻo mịt mù. Xào xạc lá vàng vương lối cỏ. Mơ màng gió nhẹ thoảng vi vu. Lặng lờ khói tỏa bóng hoàng hôn. Hoa cúc vườn ai bướm rập rờn. Dìu dịu heo may hôn mái tóc. Chạnh...
|
đánh rớt tứ thơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Qua cầu đánh rớt tứ thơ. Nhìn dòng nước chảy ngẩn ngơ nỗi niềm. Cùng trăng thức trọn thâu đêm. Đèn khuya hắt bóng soi tìm dấu xưa. Bấc se lạnh buổi giao mùa. Đã từng sớm nắng chiều mưa bao ngày. Sẻ chia bùi ngọt đắng...
|
đánh mất vần thơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đánh mất vần thơ một góc trời. Để lòng thổn thức tiếng chơi vơi. Lệ buồn rưng rức chiều xuân muộn. Mắt ướt băn khoăn chẳng nói cười. Níu sợi mây xa tỏ nỗi niềm. Nhẹ nhàng mây trỗi khúc ru êm. Sắc đời mộng mị vô thường...
|
để lại nỗi cô liêu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mấy hôm rồi hổng thấy bậu qua qua. Nghe ấm ức…nghẹn lời không nói được. Ghé nhà bậu cửa cài then sau trước. Bờ giậu thưa cũng kín tiếng cúi đầu. Quay trở về mà mặt ủ mày chau. Sợi nắng vàng chạy đuổi theo trêu chọc. Hôn...
|
đâu phải giận hờn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Nào đâu. Đâu phải… giận hờn. Tại trăng đỏng đảnh…. Nguồn cơn ngậm ngùi. Thu về. Chẳng chút niềm vui. Câu chữ ngủ vùi …. Thổn thức sông Ngân. Để cho. Phai nhạt thơ vần. Hồn phách bần thần …. Quên khúc ca dao. Sáng nay...
|
đánh rớt nụ hôn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mưa! Mưa rơi tầm tã! Vội trở về làm đánh rớt nụ hôn. Chợt tủi thân cúi mặt giấu dỗi hờn. Thờ thẫn dưới mưa … quẩn quanh tìm kiếm. Mưa đầy trời xóa tan bao kỷ niệm. Nụ ngọt ngào mới nhận được chiều nay. Chẳng lẽ nào mưa...
|
để lại nỗi cô đơn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Qua đã về chốn cũ mấy ngày nay. Chạng vạng hoàng hôn mây trời xuống thấp. Bước chầm chậm giữa dòng người tấp nập. Mắt dõi nhìn sao chẳng thấy bậu đâu? Lời hứa năm xưa chắc đã phai màu? Qua đứng lặng dưới chân cầu hôm giã...
|
đâu phải tại em!
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Nào đâu phải tại em! Để mây thưa kéo rèm. Chiều nghiêng nghiêng nắng xế. Mắt buồn càng buồn thêm. Nào đâu phải tại em! Dở dang khúc êm đềm. Cung đàn xưa gãy vụn. Như cứa nát buồng tim. Nào đâu phải tại em! Gió chẳng...
|
đêm bưồn hỏi các vì sao
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm không ngủ được mơ hồ. Một mình đi giữa hư vô kiếm tìm. Sao nào vận mệnh đời em. Còn anh xa cách đôi miền nhớ nhung? Đêm đen gió rít lạnh lùng. Trăng hờn phai sắc giữa lòng lặng câm. Mình em lẻ bóng âm thầm. Một mình...
|