đêm bưồn rót mật vào thơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm buồn rót mật vào thơ. Trăng xưa ngoảnh mặt hững hờ mối duyên. Hắt hiu sợi bấc ưu phiền. Lắt lay tơ nhện vẽ nghiêng nỗi sầu. Rối bời trong dạ vì đâu. Mây đen che khuất đời nhau mất rồi. Vần thơ từ đó ngậm ngùi. Để cho...
|
đêm nghe mưa nhớ mẹ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
“Mẹ già như chuối chín cây. Gió đưa mẹ rụng con phải mồ côi”. Lời thơ nghe rưng rức bồi hồi. Bận cơm áo gạo tiền nhiều khi vơi nhớ mẹ. Ca dao từ ngàn xưa đã hằn trong tim trẻ. Công ơn mẹ già như biển rộng sông sâu. Nói làm...
|
đêm cưối cùng phố núi
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm cuối cùng phố núi. Trời đổ cơn mưa phùn. Chợt dâng đầy hờn tủi. Giọt lệ sầu rưng rưng. . Ta một mình xuống phố. Lang thang khắp ngả đường. Băng qua từng ngõ nhỏ. Soi tìm dấu yêu thương. . Ngọn đèn vàng hiu hắt. Dõi...
|
đêm cô đơn..
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chẳng biết đã bao đêm. Bên vườn khuya lặng ngắt. Nhìn bóng mình hiu hắt. Liêu xiêu giữa cuộc đời. Chợt nghe lòng nghẹn đắng chơi vơi. Trận hồng thủy đổ qua đời hoang phế. Tiếng thét gào thở than ngàn dâu bể. Để từng đêm...
|
đêm cô đơn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đã vào đông sao trời vẫn còn mưa. Mưa dai dẳng mang theo ngàn sợi nhớ. Em ở đây mắt vương sầu muôn thuở. Mất nhau rồi còn chi nữa đâu anh ? Đêm từng đêm ru giấc ngủ nhọc nhằn. Nghe tiếng gió gọi về miền ký ức. Chút hoài...
|
đêm ngọc lan
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm. Những vì sao lung linh tận bầu trời thăm thẳm. Mây lặng lờ dạo bước ở phương xa. Gió thẩn thơ dõi mắt ngắm trăng ngà. Anh chợt đến. Dịu dàng như cổ tích. Mặc giáo án buồn hiu còn ngổn ngang giấy bút. Mặc bài tập làm văn...
|
đêm ơi, xin hãy thật dài !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chén cơm nuốt mãi không trôi. Ngày mai xa mẹ thật rồi, mẹ ơi ! Vu quy con bước theo người. Mười hai bến nước bồi hồi đục trong. . Nuốt lời mẹ dạy vào lòng. Mà sao nước mắt lưng tròng chứa chan. Ơn mẹ ví tựa non ngàn. Con...
|
đêm nghe tiếng nguyệt cầm
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Vẳng trong đêm tiếng nguyệt cầm. Tưởng hồn sông núi ngàn năm vọng về. Tiếng đàn như tỉnh cơn mê. Thoảng đưa theo gió lời thề tử sinh. Sử xanh còn đọng ân tình. Máu xương ướt đẫm thân mình ngại chi. Tiếng đàn tựa tiếng quân...
|
đêm nghe mưa nhớ ngoại
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mưa gọi dậy lúc nửa đêm. Choàng tỉnh giấc nghe chảy tràn nỗi nhớ. Mười lăm năm Ngoại thành người thiên cổ. Con một mình phải chịu cảnh mồ côi. Tim từng cơn quặn thắt ngậm ngùi. Giữa chợ đời con một mình bươn bả. Đường con...
|
đêm nay, giáng sinh!...
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm nay, Giáng Sinh!…. Thời gian vô tình như ngọn gió. Đi ngang đời em lạc loài vò võ. Xa nhau rồi… tủi phận khóc cô liêu! Dốc giáo đường xưa giờ hoang phế tiêu điều. Hững hờ nhìn em… tín đồ miền ngoại đạo. Cuộc từ ly...
|