vu lan gợi nhớ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
“ Mồ côi cha ăn cơm với cá. Mồ côi mẹ lót lá mà nằm”. Chiều nay mưa lâm thâm. Một mình con trong gian nhà buồn bã. Cây mấy mùa thay lá. Là mấy mùa con sống kiếp mồ côi. Kể từ khi ba mẹ qua đời. Đàn em dại một tay con nuôi...
|
vì đâu?
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Tự dưng
lại giận người ta
Để cho buồn rũ
lá hoa tội tình
Cả ngày
kín tiếng lặng thinh
Đi về
chỉ bóng với hình
có nhau
Tơ chùng phím lạc
vì đâu ?
Trời giăng mây tím
cho sầu tái tê
|
về thăm sư phạm chiều mưa
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Sư Phạm chiều mưa rơi. Mây giăng phủ góc trời. Tựa bên hiên thờ thẫn. Mưa, mưa hoài không ngơi ? Cây hoàng điệp ngoài sân. Rưng rưng nụ hoa vàng. Nhẹ bay theo làn gió. Cho lòng đầy bâng khuâng. Hành lang vẫn lặng...
|
vỡ vụn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ngủ thôi! Đêm đã sắp tàn. Cũng vừa tháng tám. Đi ngang ngõ nhà. Mảnh gương. Vỡ vụn xót xa. Làm sao chắp được. Ngọc ngà bấy lâu? Lòng chênh chao. Đến bạc đầu. Nửa khuya thảng thốt. Còn đâu một thời? Thuyền thơ...
|
vơi đầy giọt lệ bởi vì đâu?
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm nằm chong mắt ngó canh thâu. Vương vấn tình câm tóc bạc màu. Hạ trắng thẩn thơ ngày tiễn biệt. Thu vàng khắc khoải phút ly tao. Gởi theo sương gió niềm tâm sự. Đến khách tri âm chốn dãi dầu. Tí tách mưa rơi lòng quạnh...
|
vô tình
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Phải chăng
câu chữ vô tình
Vẽ ranh giới
để ta mình
cách xa
Thì thôi
tàn úa cánh hoa
Tôi xin gói lại
phôi pha tình nồng
Mùa thu
nỗi nhớ mênh mông
Xót mây thương gió
bềnh bồng
tứ thơ
|
vô thường
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Gom lá vàng thu giấu đỉnh đồi. Sao hồn trĩu nặng nỗi chơi vơi. Ngẩn ngơ liễu rũ che triền núi. Thấp thoáng sương giăng trải cuối trời. Nếu biết tao phùng rồi cách trở. Thà rằng ảm đạm áng mây trôi. Vô thường...
|
vô tình !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Phải chăng
câu chữ vô tình
Vẽ ranh giới
để ta mình
cách xa?
Giờ đây
tàn úa cánh hoa
Thôi xin gói lại
phôi pha tình nồng
Tiễn thu
nỗi nhớ mênh mông
Xót mây thương gió
bềnh bồng
tứ thơ !
|
vỡ vụn yêu thương
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Và thế là ta thực sự chia tay. Trước mặt anh em giả vờ vô cảm. Vừa chớm đông mà vòm trời ảm đạm. Mây tím buồn như nhuộm cả không gian. . Quay mặt đi che giấu nỗi bẽ bàng. Em thua cuộc trở thành người chiến bại. Cõi lòng em...
|
vọng bà nà
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ta đã về đây… đã trở về. Bà Nà một thuở vọng đam mê. Mà sao lặng lẽ mình ta bước. Hoa cỏ rưng rưng nhớ hẹn thề. Đỉnh núi mây giăng rộn rã chào. Gió cùng trỗi nhẹ khúc lao xao. Mơn man làn tóc lười trâm lược. Tóc rối…cho...
|