vu lan nhớ ngoại
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Thấm thoắt Vu Lan lại đến rồi. Sao lòng buồn bã nhớ không nguôi. Bóng hình của ngoại ngày xưa ấy. Mái tóc bạc phơ đẹp tuyệt vời ! Ba mẹ lìa đời từ lúc trẻ. Một mình nuôi đám cháu mồ côi. Bữa cơm dưa muối chưa no...
|
vu vơ...
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Dỗ hoài đợi giấc ngủ trưa. Ca dao rơi khẽ đung đưa võng buồn. Gió mùa thu lặng lờ buông. Lời ru áo não khơi nguồn trầm luân. Ngủ đi sao cứ bâng khuâng. Ngủ cho quên hết xoay vần càn khôn. Ngủ đi chớ có trách hờn. Thế nhân...
|
xa rồi con dốc ti gôn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Lâu lắm rồi em chẳng ghé qua đây. Con dốc ngày xưa phủ đầy cỏ dại. Giàn ti gôn vương vương màu tê tái. Đóa hoa tim… nhân chứng thuở yêu đầu. Dốc giáo đường từng buổi đón đưa nhau. Em khép nép bên anh trong thánh lễ. Chúa...
|
vu vơ ngày đông
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Nỗi buồn chẳng biết giấu vào đâu. Đi giữa không gian buốt giá màu. Lạc lõng mình ta nơi xứ lạ. Dòng người tất bật đuổi theo nhau. Nghĩ đến quê hương chợt buốt lòng. Giờ này chắc đã chớm vào đông. Heo heo gió bấc mang hơi...
|
vu vơ chiều nhạt nắng
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ghé thăm bậu sao nhà cửa vắng tênh? Con chó nhỏ gừ gừ như muốn sủa. Mấy giò lan thò đầu bên song cửa. Vẫy tay chào … rực rỡ cả vườn thơ. Nhà bậu đẹp…đẹp đến nỗi ngẩn ngơ! Ốc đảo của qua lạnh lùng hoang dã. Thiếu sắc đỏ,...
|
vu vơ lục bát
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm thăm thẳm đến tận cùng. Gió lùa to nhỏ não nùng canh khuya. Vì đâu giọt lệ đầm đìa? Tại ai nước mắt ướt bìa trang thơ? Sáng ra con chữ thẫn thờ. Trầm tư trĩu nặng bơ phờ dáng mây. Ngậm ngùi cộng với đắng cay. Tứ thơ...
|
vu lan nhớ mẹ !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
“ Con ngoan rồi đó mẹ ơi ! Cầu mong cho mẹ sống đời với con ”. Từ phương xa nhớ mẹ mỏi mòn. Mây núi lô xô che khuất hình bóng mẹ. Con nhớ quá cả một đời lặng lẽ. Áo bạc màu lam lũ với gió sương. Cha hy sinh oanh liệt...
|
vu lan nhớ ngoại !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mẹ già như chuối ba hương. Như xôi nếp một như đường mía lau. ( Ca dao ). Mẹ mất khi con chưa đầy tuổi. Nên ngoại là mẹ của con thôi. Thương trẻ thơ sớm chịu cảnh cút côi. Bao nhọc...
|
vu vơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đã bảo hãy lãng quên. Mà sao lòng cứ nhớ. Để vần thơ nức nở. Nhuộm tím cả tháng ngày. Đã dặn đừng đắng cay. Đừng nghẹn ngào lưu luyến. Mà phút giây đưa tiễn. Như vướng víu đắng lời. Đã bảo đừng lệ rơi. Đừng long lanh...
|
vu vơ lời ha...
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Rồi tháng ba cũng đã bỏ ra đi. Những hạt mưa đầu mùa vừa ghé lại. Thấm vào hồn một chút sầu tê tái. Ta chợt nghe nỗi nhung nhớ giăng đầy. Còn lại gì khi vuột khỏi tầm tay ? Xa cách quá giữa dòng đời xuôi ngược. Nhìn...
|