Poem logo
Poem logo
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Tác phẩm: Tổng số có 691 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
vì đâu?
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Tự dưng lại giận người ta Để cho buồn rũ lá hoa tội tình Cả ngày kín tiếng lặng thinh Đi về chỉ bóng với hình có nhau Tơ chùng phím lạc vì đâu ? Trời giăng mây tím cho sầu tái tê

về thăm sư phạm chiều mưa
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Sư Phạm chiều mưa rơi. Mây giăng phủ góc trời. Tựa bên hiên thờ thẫn. Mưa, mưa hoài không ngơi ? Cây hoàng điệp ngoài sân. Rưng rưng nụ hoa vàng. Nhẹ bay theo làn gió. Cho lòng đầy bâng khuâng. Hành lang vẫn lặng...

vạt nắng chơi vơi
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Tháng Chạp vừa gõ cửa ghé thăm. Em loay hoay. Chạm vào ngăn ký ức. Chuỗi tháng ngày ưu phiền day dứt. Đêm từng đêm thổn thức với thiên hà. Trong muôn vàn tinh tú mịt mờ xa. Đưa tay níu. Mà sao hoài vời vợi? Giấc chiêm...

về lại vườn thơ
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Em đã trở về chốn cũ chiều nay. Lau sậy hoang vu ngả nghiêng theo gió. Tơ nhện phủ giăng… lạc loài… bỡ ngỡ. Đã một thời trú ngụ của hồn thơ. Ngó quẩn quanh … vắng lặng như tờ. Cỏ cây nhìn em hững hờ xa lạ. Chim chóc ríu...

về qua sông rộng
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Ta về qua sông rộng. Bước chân nghe lạc loài. Bến bờ hoài mong ngóng. Ký ức nào chưa phai! Cỏ lau chừng tưởng vọng. Lời thề nguyện trăm năm. Ngồi mơ chi hình bóng. Hoàng hôn xuống âm thầm. Giá mùa thu năm ấy. Đừng mắt...

vào hạ
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Lắng nghe chim hót. Thánh thót đầu hồi. Không dưng hồn phách chơi vơi. Mùa xuân đã tận bồi hồi tiếng ve. Nắng hè ươm mật. Thức giấc phượng hồng. Ngước nhìn về phía mênh mông. Cổ tích một thuở chờ trông tháng ngày. Dặm...

vẩn vơ
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Cột nỗi buồn vào sợi dây. Gởi theo bong bóng thả bay lên trời. Hi vọng nỗi chán không rời. Sẽ theo mây gió nói lời chia tay. Cột nỗi nhớ vào ngọn cây. Gởi theo chiếc lá tháng ngày lãng quên. Lạ xa… luôn cả tuổi tên. Cả...

vô tình
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Phải chăng câu chữ vô tình Vẽ ranh giới để ta mình cách xa Thì thôi tàn úa cánh hoa Tôi xin gói lại phôi pha tình nồng Mùa thu nỗi nhớ mênh mông Xót mây thương gió bềnh bồng tứ thơ

vô thường
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Gom lá vàng thu giấu đỉnh đồi. Sao hồn trĩu nặng nỗi chơi vơi. Ngẩn ngơ liễu rũ che triền núi. Thấp thoáng sương giăng trải cuối trời. Nếu biết tao phùng rồi cách trở. Thà rằng ảm đạm áng mây trôi. Vô thường...

vấp ngã
Tác giả:  Đỗ Mỹ Loan

Đó là lúc ta trượt dài trên cát. Ngã sóng soài làm tỉnh giấc mơ say. Nhìn quanh quẩn chỉ có trời và đất. Vạt cát mềm nghe bỏng rát đôi tay. Bật đứng lên ta nhủ mình khe khẽ. Đừng dỗi hờn, đừng nước mắt tuôn rơi. Có còn ai...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm