chim hót trong lồng
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Con chim buồn xếp cánh. Ngơ ngác trong lồng son. Đứng bên đời hiu quạnh. Khoảnh trời riêng bé con. *. Chim lười buông giọng hót. Nhìn trời xanh bâng quơ. Âm thanh còn lảnh...
|
chút gì để nhớ
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Chút gì để nhớ. Gởi em chút nắng Nha Mân. Chút mưa Sa Đéc trong ngần phố hoa. Chút hương nhãn chín quê nhà. Chút xao xác vọng tiếng gà gáy trưa. Chút trầm lặng bến sông xưa. Chút cơn gió khoắng sóng đùa lao xao. Chút...
|
cổ tích thời "a-còng"
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Chuyện rằng: ngày xửa ngày xưa…. Nắng mưa mấy độ cũng vừa… xa xăm. Tháng âm lịch ngày mười lăm. Mặt trăng đang méo bỗng rằm tròn vo. Có Nhỏ đen nhẻm gầy gò. Bỗng dưng trắng nõn nhổ giò phổng phao. Có gã vớ vẩn tầm...
|
chuyện đời mưa nắng
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Ngày xưa sắc nắng tươi ngời. Hong hơ nồng ấm một thời tuổi thơ. Không như màu nắng bây giờ. Rát da nám mặt bơ phờ bon chen. Thời gian xóa dấu chân quen. Mây giăng mắt nhớ, gió lèn tim đau. Bây giờ mưa lạnh lòng...
|
cát bụi hư vô
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Sẵn bình, sẵn cốc rượu đây. Mời anh, mời bạn ly đầy uống chung. Ngày xưa xa khuất mịt mùng. Câu thương mến nhớ vô cùng quê hương. Một thời chiếu cỏ màn sương. Mộng giang hồ cũng miên trường hư không. Thì thôi, trả nợ...
|
cảm ơn
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Cảm ơn đời vẫn thắm xanh. Cho hy vọng nở trên cành thương yêu. Dẫu còn đâu đó ít nhiều…. Niềm tin rạn vỡ bao điều xót xa. . Cảm ơn đất nước non nhà. Ông cha gầy dựng sơn hà đẹp xinh. Quê hương gấm vóc hữu tình. Xin đừng...
|
có một miền quê
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Có một miền quê thắm nghĩa nhân. Tình thương nồng ấm khắp xa gần. Có một dòng sông miên man chảy. Lòng tôi trìu mến gọi Nha Mân. Có tháng mười một xanh màu biếc. Ngày tôi buông tiếng khóc vào đời. Có một ánh nhìn ngời mắt...
|
chiều qua sông
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Xuống thuyền chiến sĩ sang sông. Ba lô, súng trận với lòng thương quê. Ra đi vẹn một lời thề. Chưa tan hết giặc chưa về quê hương. Bờ xa lau lách nhoà sương. Thuyền xuôi êm, nước lồng gương lặng lờ. Chiều hôm vài giọt...
|
chút kỷ niệm buồn
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Em đi mùa hạ thở dài. Bỏ tà áo trắng tàn phai một thời. Có người thương nhớ chưa vơi. Có người tiếc nuối khoảng trời yêu thương. Em đi bỏ lại mái trường. Ai cay cay mắt, ai vương vương lòng. Tóc xưa thôi hết bềnh...
|
bỗng dưng
Tác giả:
Ngô Chí Trung
(Thế gian chẳng ít thì nhiều;. Bỗng dưng ai có đặt điều cho ai.) – ca dao. Bỗng dưng ra ngẩn vào ngơ. Bỗng dưng nghĩ vẩn nghĩ vơ… mơ hồ. Bỗng dưng ngây ngây ngô ngô. Bỗng dưng lẩn thẩn như… đồ dở hơi. Bỗng...
|