dỗ dành
Tác giả:
Ngô Chí Trung
(Yêu nhau cau bảy bổ ba, ghét nhau cau bảy bổ ra làm mười.). Ca dao. Cũng đành lòng vậy thôi em. Bỏ ngoài tai những lời gièm tiếng pha. Yêu nhau cau bảy bổ ba. Thị...
|
dòng sông đời
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Cầm bằng tốt nghiệp, thỏa lòng. Em loay hoay giữa dòng sông cuộc đời. Mải mê tìm việc mòn hơi. Sao mai chưa ló đã vời sao hôm. Hình hài trả nợ áo cơm, gạo tiền quanh quẩn bờm xơm phận người. Bon chen giấu khóc khoe...
|
em về vui bước vu quy
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Em về bên ấy mưa bay. Ta phương nầy với tháng ngày buồn tênh. Tưởng là giấu nhớ tìm quên. Ngờ đâu mộng cũng bồng bềnh ảo mơ. Ai mong ngóng, ai đợi chờ. Ai rồi đón nhận hững hờ xót xa. Em về mặc áo cài hoa. Pháo hồng...
|
em ơi, bưồn mà làm gì!
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Em ơi chớ khá phiền lòng. Tiếc thời thơ ấu khuất trong mịt mờ. Ngày xưa xa lắc xa lơ…. Thôi thì vui với trang thơ trữ tình. Em ơi hãy vững niềm tin. Dọn tâm thanh thản dọn mình thảnh thơi. Thời gian là khách không...
|
đêm mơ gặp bờm
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Thằng Bờm có cái quạt mo…. (Ca dao). Trong mơ bỗng gặp anh Bờm. Quạt mo phe phẩy bơm xơm đầu trần. Bờm mừng như gặp người thân. Vập vồ niềm nở ân cần hỏi han. Rồi anh chép miệng phàn nàn:. “Bờm mấy trăm tuổi, thế gian...
|
giữ lấy hồn quê
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Làng quê mình đã khác xưa. Sông quê thuyền máy sớm trưa dập dìu. Đường quê rộng thoáng phẳng phiu. Em quê giờ cũng ít nhiều đổi thay. Không còn tha thướt áo dài. Không còn tóc xỏa bờ vai nõn nà. Không còn nhớ áo bà...
|
gởi người tình lỡ
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Đã hết thuở ban đầu mơ với mộng. Tình chia phôi ngăn cách lối đi về. Em mờ mịt bên kia bờ biển rộng. Tôi ngút ngàn xa khuất nẻo sơn khê. Em về phía ngược chiều cơn gió thổi. Lối mòn xưa vàng ngập lá thu rơi. Tôi còn...
|
đi tìm
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Tôi về tìm lại thời trai. Để bù đắp những tháng ngày đầy vơi. Sa chân rơi bến mê đời. Sóng vùi gió dập tả tơi phận người. Tôi về tìm tuổi đôi mươi. Thương con tim héo còn rười rượi đau. Tìm hoài khúc hát đồng dao. Đỏ au...
|
em say
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Em là con gái nhà quê. Sinh ra vốn đã say mê ruộng đồng. Nhà anh cách một dòng sông. Chiều chiều bên ấy ngó mong bên nầy. . Em còn con gái thơ ngây. Say mùi cỏ nội vương đầy ngõ xanh. Say màn sương sớm trong lành. Say...
|
em gái nha mân
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Gởi người em gái Nha Mân. Con đường còn đậm dấu chân thuở nào. Bờ môi ngọt lịm ca dao. Miệng cười mở lối tôi vào giấc mơ. Em buông tóc phủ vai hờ. Câu thơ tôi cũng lửng lơ giữa chừng. Chút vương vấn nhớ người dưng. Đường...
|