ông đồ thời nay
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Ông Đồ xưa của Vũ Đình Liên (*). Học vấn uyên thâm đạo thánh hiền. Mỗi năm Tết đến hoa đào nở. Bày hàng cho chữ dịp tân niên. Nho học gặp khi đã thoái trào. Khiến dân hoài cổ chạnh niềm đau. Mỗi năm một vắng người...
|
răng khểnh
Tác giả:
Ngô Chí Trung
(tặng cô bé có chiếc răng mọc lệch). Răng khểnh à, răng khểnh ơi. Lòng ta xao xuyến một thời hoa niên. Cái thời áo trắng trinh nguyên. Nhí nha nhí nhảnh hồn nhiên đến trường. Có gì đáng để tơ vương. Chiếc răng mọc...
|
như bóng em xa
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Em ở phương nào em có hay. Nơi đây rực rỡ những ban mai. Quê mình xây dựng nông thôn mới. Làng xóm thay màu tươi đắm say. Lối nhỏ bùn lầy trơn ướt xưa. Khang trang đường nhựa đã bao mùa. Cầu bê-tông bắc qua sông...
|
say..
Tác giả:
Ngô Chí Trung
(tặng vợ). . Một trà, một rượu, một thơ, một em yêu đến bến bờ hôm nay. Đời ta vậy cũng là may. Thơ, trà, rượu… vẫn cứ say là đà. . Em lo khắp việc trong nhà, việc đồng áng đến việc xa việc gần. Vì chồng chẳng...
|
nhạt phấn phai son
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Qua sông lữ khách lên đường. Tiễn nhau lời nhớ lời thương thầm thì. Mắt nào ướt lệ tràn mi. Ai người hát khúc từ ly nghẹn ngào. Biển đời giăng bủa ba đào. Tấm thân trôi nổi lao đao giữa dòng. Dập vùi chìm dưới mưa...
|
sắc hạ tàn phai
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Tôi về sắc hạ tàn phai. Đong đưa cánh phượng lắt lay bóng chiều. Nắng vàng lối vắng đìu hiu. Đàn ve thả giọng phiêu diêu cuối mùa. Vị đời những chát cùng chua. Tóc xanh mấy độ gió lùa sương pha. Vươn vai rũ bụi quan...
|
nhớ hoài ánh mắt
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Anh nhớ hoài ánh mắt. Chiều thu nào xa xưa. Trong quán nghèo hiu hắt. Cùng ghé vào trú mưa. Đôi mắt ngời lấp lánh`. Như nước hồ trong xanh. Gió vô tình đỏng đảnh. Nhấn chìm thuyền hồn anh. Quen nhau mùa thu...
|
nói với nàng thơ
Tác giả:
Ngô Chí Trung
(Ta là khách trọ cõi trần, trăm năm tạm trú một lần rồi đi). Có lắm tình yêu cõi tạm hờ. Tình yêu trai gái để duyên mơ. Tình yêu bè bạn thành tri kỷ. Ta cũng tình yêu – yêu cõi thơ. Đã trót yêu em từ kiếp...
|
nhớ mẹ ngày xưa
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái. Có bao giờ thơ cho mẹ ta không? (Mẹ - Thơ Đỗ Trung Quân). Mẹ ta theo nghiệp nhà nông. Về làm dâu ở quê chồng gieo neo. Đồng chua cây lúa quắt queo. Tháng...
|
nước và sông
Tác giả:
Ngô Chí Trung
Nước đi ra biển sông ơi. Ruổi dong cho hết một đời nổi trôi. Lẽ đời thì cũng thường thôi. Như sông bên lở bên bồi xưa nay. Theo dòng xuôi chảy miệt mài. Nước đâu biết biển rộng dài nông sâu. Gió làm nổi sóng bạc đầu. Nước...
|