giật mình tiếng mưa
GIẬT MÌNH TIẾNG MƯA
Giật mình nghe tiếng mưa rơi
Đám mây quá khứ lặng trôi phương nào ?
Thương chùm bong bóng vỡ mau
Chắc là thôi hẹn kiếp sau sum vầy ?
Những cơn sấm sét lẻ bầy
Nước đua nhau chảy bủa vây con đường
Thẫn thờ, dán mắt muôn phương
Khéo cho kịch bản vở tuồng kém hay !
Giật mình nặng hạt mưa say
Hình như tắm gội cỏ cây no mùa
Vo tròn dĩ vãng xa xưa
Những cơn mưa, những cơn mưa, chạnh lòng
Song thưa dột nát nhớ mong
Ướt trang sách cũ , mênh mông lệ sầu
Dòng thơ đẫm chất thương đau
Trái tim sóng cuộn bạc màu thời gian
Giật mình mưa trút muôn vàn
Tâm hồn ngập lụt lan tràn cơn đau
Đời chưa gột rửa giọt sầu
Môi ai ngậm đắng nghìn câu dỗi hờn ?
Bầy chim dáo dác cánh non
Cõng trời đất lạnh mỏi mòn đong đưa
Giật mình trách móc cơn mưa
Phơi bày tà áo ngày xưa đâu rồi ?
Ngày 2/7/2025
Thiên Ân ( TP. Hồ Chí Minh )
Bài này đã được xem 22 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|