mi nào có hiểu
Tác giả:
Trần Khiêm
Mi nào có hiểu được ta. Vì ta vẫn giữ xó nhà hoang liêu. Vì mi vẫn giữ cánh diều. Còn bay loạng choạng khi chiều gió lên. Ngày mai ngờ ngại chợt im. Ta ngồi chép sử lim dim muộn màng. Rằng ta đã rất hiểu nàng. Và nàng...
|
mưa
Tác giả:
Trần Khiêm
Rập ràng vó ngựa ngày xưa. Trở về lộp độp làm mưa đẵng đằng. Trên yên em kể chuyện rằng. Xa nhau chốc lát cũng hằng hà sa. Em ngồi cũ mốc hôm qua. Bốn mùa sũng ướt phai nhòa hôm nay. Anh ra mở cửa đón ngày. Đón em vào...
|
mấy đời biển cứng
Tác giả:
Trần Khiêm
Mấy đời biển cứng. Con cá voi gồng mình nổi kí tự. Muỗi mòng lãng đãng rụng. Những thứ ngó thấy quanh đây, đáng lẽ. Không phải của loài người. Rửa tội cho chim tu huýt. Mấy đời biển cứng. Mùa hè ư ư ư. Chim tu huýt...
|
mưa chiều phan đăng lưu
Tác giả:
Trần Khiêm
Mưa chiều Phan Ðăng Lưu. Chim trong lồng hát ca. *. Tôi qua bến Nhà Rồng. Buổi chiều đã bị thương. *. Ôm chân cầu chữ Y. Mặt nước, và mặt người. Chuông nhà thờ đỏ tươi. Mưa trên người Nguyễn Du. *. Cầu Bình...
|
mùa thu hà nội
Tác giả:
Trần Khiêm
Phố ngủ lên nhau. Phố chết lên cầu. Rất nhiều lá rụng. Uống bước chân khuya. Ôi! Người về khuya! Đàn chim mắc mưa. Màu chảy quanh mùa. Tháp rùa ngả nón. Hoa sen rời chùa. Lá sen rời hồ. Gói hạt đồng xanh. Dâng...
|
màu sắc hôm nay
Tác giả:
Trần Khiêm
Màu sắc hôm nay là màu đen. Vì tôi đã thấy sợi lông em. Tinh nghịch rụng ra trên vải trắng. Tôi hát nghiêm trang một nỗi thèm. Lòng tôi cắc cớ không cần thiết. Con cẹc chào cờ vì yêu nước...
|
mùa đông
Tác giả:
Trần Khiêm
Hàng hiên trắng xóa điệu cười. Rét hồn nhiên mọc xanh mười ngón tay. Rừng im ỉm dắt muôn cây. Dậm lên đô thị đã ngày cùng đêm. Đèn hoa soi áng tóc mềm. Tiếng chân khẽ chặn dài thêm lối thường. Những em và gió và...
|
mưa ngàn
Tác giả:
Trần Khiêm
Rồi em ở lại trong màu khói. Tôi rải chiều lên phím nhạc đường. Ra đi có biết là cung bậc. Hủy diệt chiều nghiêng dáng nhớ thương? Mắt em thắp đỏ mắt mây bay. Tôi nghe đồng thoại từ hôm nay. Trở mình trong buổi chiều dung...
|
miền yêu thương
Tác giả:
Trần Khiêm
Một trời đất có trong niềm tưởng tượng. Cỏ hoa không đổi biếc giữa xanh mùa. Anh đã đến và âm thầm ước lượng. Bao nhiêu ngày để đến tháng năm thua. Em sẽ chạy tình thiêng liêng bỏ lại. Nỗi đau như đường chim chóc không...
|
một buổi chiều đi xuống
Tác giả:
Trần Khiêm
Nắng man mác, bụi êm êm lướt gió. Một buổi chiều đi xuống, nhẹ nhàng thôi…. Nhưng đủ mờ để thấy cảnh núi đồi. Và thơ mộng cho tình nhân ý tứ. Người biết cha(ng ? Sao chỉ nhìn tư lự. Chỉ lặng nhìn không dám nói điều chi ? ...
|