chán cmn lắm r!
Tác giả:
Trần Khiêm
Mấy bữa nay em buồng như cái xác chết. Trời ơi! Những cái chữ NHỮNG dư thừa. Khong biếc lồm reng bỏ bớc. Trong lá thư gửi cho con chóa cỏa Hà Tây. Ba năm zồi nó nằm dọc dú một mình. Cơm với canh lộn lạo loạn luân...
|
chiều ngựa không dừng
Tác giả:
Trần Khiêm
Cành hoang hoải bên rừng cây nắng gió. Lá một lèo bay bổng thẫn thờ tay. -Anh có nhớ một buổi trưa thiên cổ. Thức cùng em ven suối đứng nghiêng mày? Nghìn câu chuyện cũ còn ươn ướt lệ. Giọng mơ màng như trẻ đứng đầu...
|
chết bên nhau
Tác giả:
Trần Khiêm
Chết bên nhau – ước ao khôn nguôi. Cười đi, cười trên những nụ cười. Đưa lưng về bên khoảng trời xa. Ta yêu em nên mất quê nhà. Chết bên nhau – cùng phút cùng giây. Cùng giấc mơ con chó lạc bầy. Đi...
|
chân thật
Tác giả:
Trần Khiêm
Ta muốn hôn em, mạnh bạo, đớn đau. Không có vẻ khinh lơn như với bọn đàn-bà-yêu-tinh khác. Hãy truyền đi những hơi thở tuyệt vọng âm u. Hỡi tình nhân đêm khuya, dưới hiên nhà, tay ngoắc. Trong ánh đèn mờ ảo của cung điện...
|
chiều nay có một
Tác giả:
Trần Khiêm
Chiều nay có một chút lười. Vào tôi rất vội xa vời lối đi. Nhớ nàng một chút nữa thôi. Cho tôi một chút sang chơi với đời. . Chiều nay có một tiếng cười. Mà nghiêng dáng vẻ xa xôi chuyến tàu. Tôi sầu xứ ấy đã lâu. Tôi đâu...
|
chiêm bao
Tác giả:
Trần Khiêm
Chiêm bao ngó thấy trời chiều
Chim bằng tỉnh dậy cánh liều với đêm
Chiêm bao ngó thấy hàng hiên
Cá côn tỉnh mộng nhảy lên trên bờ
Chiêm bao ngó thấy bây giờ
Mà con ếch vẫn hững hờ làm sao
|
chó
Tác giả:
Trần Khiêm
Trời đất bữa ni buồn quá đỗi. Buồn như Hà Nội lúc chia phôi. Buồn như hang núi mùa đông ấy. Và cũng buồn như gương mặt tôi. . Bài ca vô hạn em hát tặng. Một phút buồn thiu giữa một ngày. Một giờ trăn trối trong một...
|
chiều ngần ngại
Tác giả:
Trần Khiêm
Chiều hốc hác trên mặt chiều buồn rượi. Em ngồi chơi từ nỗi nhớ bao giờ. Em đã khóc lệ đắng ngần giọt chảy. Xuống cuộc đời thấm đất mọc thành thơ. . Nhưng vì thế mà thơ còn ngốc dại. Suốt đời anh lui tới mãi nơi này. Tìm...
|
chỉ là
Tác giả:
Trần Khiêm
Chỉ là tôi nghịch ngầm thôi. Bài thơ đâu phải mỉm cười mà ra. Chỉ là tôi quậy thôi mà. Bài thơ đâu phải bài ca khóc òa. Chỉ là cơn nắng qua loa. Cơn mưa qua phố bông hoa qua rừng. Em đi qua dốc ngập ngừng. Nhìn sau...
|
chiều trăng trối
Tác giả:
Trần Khiêm
Chiều hôm đó bỗng nhiên hoa héo rũ. Mây lang thang hay mây quá ngập ngừng. Đồng lúa vắng cho ngàn cua cá ngủ. Chim quên bầy bỏ núi lại sau lưng. Và anh bỗng thấy hai môi em thấp thỏm. Em nghĩ gì và định nói chi đây? Anh...
|