những áng thơ trong vườn gió
Vườn Gió nơi Lá ở
Sơ xác chút hoang vu
Chỉ có lời thơ cũ
Với truyện nhỏ mùa thu
Nơi đó tuy không giầu
Nhưng gắn bó đã lâu
Những dấu chân kỷ niệm
Thời gian chẳng phai màu
Hoang vu mà thân thiết
Tịch mịch lại chan hòa
Một bước chân ngốc nghếch
Cũng thành nắng, thành hoa
Vườn Gió nào có rộng
Chỉ rộng ở trong tim
Ngây ngô còn trong gió
Ngốc nghếch mãi êm đềm
Chiếc Lá (Cuối Mùa Thu)