nỗi niềm thơ
thật lâu rồi ta chẳng làm thơ
chữ nghĩa lạ xa nằm im không nói
tứ mãi đi hoang tưởng chừng mệt mỏi
và con tim ưa hờn dỗi chán chường!
thành quách đền đài ngày tháng của yêu thương
chỉ còn đây một màu hư ảo
để mắt nhìn đau đáu
một khoảng trời ngà ngọc đã chìm sâu!
chỉ mình ta…ngồi nhớ chuyện tình Ngâu
tưởng giếng sâu… vội tìm câu chia sẻ
đoạn kết buồn… hai phận đời hai lối rẽ
thơ lạc loài
bài xướng hoạ cũng rưng rưng!
mùa thu về sao lắm nỗi bâng khuâng
thôi vùi chôn tất cả vào quên lãng
áo hoàng hoa buổi trời chiều chạng vạng
nụ cười hiền tô điểm lại vần thơ!
biết chừng đâu
niềm vui đến bất ngờ?
Bài này đã được xem 74 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|