nỗi niềm ngày đông
vậy là mùa thu đã ra đi
buổi sáng nay trời ngập tràn hơi bấc
cơn mơ nào hãy còn váng vất
chiếc ô đen nằm khép nép hiên nhà
con đường im lìm đón bước chân qua
gió nhè nhẹ hôn lên làn tóc rối
chút tủi thân làm giọt tuôn nóng hổi
dỗi hờn ai?
giờ xa cách nghìn trùng!
bên này bờ lau lách mãi chờ trông
câu hẹn ước chìm vào miền quên lãng
chiếc lá vàng cuộn mình trong góc vắng
quen lắm rồi hai tiếng cô đơn!
không còn chi để mắt lệ mỏi mòn
thành quách ấy đầy rêu phong giăng phủ
hãy xếp lại ngổn ngang ngày xưa cũ
cùng thơ vần thắp sáng lại niềm tin!
biết chừng đâu tìm thấy được yên bình?
Bài này đã được xem 62 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|