quen rồi
QUEN RỒI
---------------
Quen rồi chưa gió bừa bộn thổi
Chút nắng len sau mỗi cơn mưa
Trong im lặng của ngày xưa
Khô cằn cũng có lúc đưa hương về
Chút gì nhớ chút mê say lậm
Bây giờ chừ lại thấm thía hơn
Nằm trong chăn giấc ngủ lờn
Loay hoay trong những cũ sờn yêu đương
Bình yên thời khắc thường không thấy
Giọt sương rơi ướt mấy bậc thềm
Chừng như chiếc lá cũng mềm
Vài bông hoa nở trong đêm âm thầm
Ước có dòng sông trầm lặng sóng
Người ngó hút tầm ngóng đợi nhau
Phải lòng thì phải có sao
Ghé bờ cặp bến khác nào gì đâu
Lối mòn bỏ nắng đầu giờ tuất
Mấy nay trăng lại khuất nữa rồi
Bình minh mở mắt nhìn trời
Vẫy tay chào muộn nụ cười rời môi
Thu Vàng