tản mạn thơ
đâu có gì phải buồn?
đâu có gì phải ngậm ngùi nuối tiếc?
chuyện đã qua xem như ván cờ thua thiệt
tiễn con thuyền mờ mịt phía chân mây!
chỉ còn ta giam hãm bởi trùng vây
ngày qua ngày âm thầm nơi ốc đảo
níu gió gọi mây sẻ chia niềm đau đáu
mớ ngôn từ gãy vụn ở đầu môi!
sợi thu mưa nghe ray rứt bồi hồi
cho mằn mặn… nhạt nhoà màn kính trắng
biết bao lần dỗ dành thôi nín lặng
xa lắc rồi thành quách cũ tan hoang!
trời cuối thu khoác chi áo lụa vàng
để câu thơ ngổn ngang miền quá khứ?
hãy quên đi trận cuồng phong bão dữ
hãy lắng lòng tìm lại chữ bình yên
tứ thơ rơi xua tan hết não phiền!...
Bài này đã được xem 40 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|