thương chồng
Một tấm thân lêu khêu
Một đôi tay bé nhỏ
Một cái đầu thật to
Nước da khô nâu đỏ
Giọng chồng nhẹ mà sâu
Hàm râu bò lên má
Đôi mắt cười tít cả
Cái miệng nhỏ duyên duyên
Chiếc mũi cao ngông nghênh
Từ hai hàng mày rậm
Cặp kính cận bắc ngang
Tuổi già theo chầm chậm
Tám năm một dáng vẻ
Áo sậm dần loang phai
Sắc sáng giờ hoen ố
Nhàu rách mớ quần dài
Chồng cười thực mãn khai
Như thể suốt đường dài
Không một lần trắc trở -
(Chồng chưa hề than thở)
Xưa từng ghét chồng nhiều
Liệt chồng vào hạng điêu
Vợ nặng lời, bạo lực
Sao chồng cứ đi theo?
Tám năm ngàn lời yêu,
Vợ giở chứng vẫn chiều
Như một con quỷ nhỏ
Hại chồng biết bao điều
Chồng coi như không thấy
Lòng đổ dốc thêm yêu...
Nghĩ tới cũng biết xót
Ông ốm o chồng ơi!
Tôi thẹn tôi nông nổi
Mà cúi mặt, ngậm ngùi!