thương chồng
Anh có nghe trời trở lạnh không ?
Nhớ khêu bếp lửa, đốt than hồng
Lãy thêm áo ấm, đan từng sợi
Của chính người xưa, tiễn biệt chồng !
Anh ở xứ người có lạnh không ?
Em nghe trong gió thoảng hơi đồng
Sợ người cô lữ thương lo quá
Chưa nghĩ tiết trời đã trở đông
Anh nhớ khi nhìn xác lá rơi
Là mùa thu biếc đã qua rồi
Những gì tươi mát không còn nữa
Chỉ có tình yêu ở cuối trời
Một mình đơn lẻ có buồn không ?
Đừng để rèm mi thấm lệ hồng
Anh nhớ, bên trời em ngóng đợi
Thêm đàn con nhỏ, vẫn chờ mong
Nhìn áng mây chiều lãng đãng trôi
Sao như hình bóng kẻ xa xôi
Trông về quê cũ tìm hương lửa
Như kẻ tha hương lạc mất rồi
Giữa đêm, em viết lá thư xanh
Mong mỏi chồng em dệt mộng lành
Đừng để đau buồn gây tủi hận
Cho đàn con trẻ của riêng anh !
Nguyễn Gia Linh
Lisbonne, ngày 09-11-