Poem logo
Poem logo

thảm sầu

Tác giả: Cung Fa
Thế là ta bán đời ta
Cho một nhà danh giá
Để có cho ta
Suất bảo hiểm tuổi già
(Nếu chẳng may còn sống).

Ghê quá những lời chúc phúc!
Ta phải gượng cười méo mỏ
Ta đã cười lẫy trẹo hàm
Cái lũ ngợm người gàn dở!

Nhưng họ còn có ước mơ
Điều mà ta đã mất
Không mơ ước nghĩa là đã chết.

Hỏi:
Thương xót có phải là yêu?
Xuôi dòng có phải là chiều?
Gật đầu có phải là khuất phục?

Lòng nghe rời rã tiêu điều
Thân èo ọt như con mèo hen
Gene chứa chứng loạn cuồng
Gây ra vô số giới hạn,…

Ký một hợp đồng phó thác
“Tùy ý giải quyết cái xác”
Nhưng thỉnh thoảng vẫn rờn rợn tâm can
Nghĩ về kẻ mai táng kề ta như bóng
(Và ta phải công bố với đời nỗi thảm sầu tuyệt vọng:
“Thưa! Tôi đã có chồng!”)


Chợt nhớ thơ ngoại đọc năm xưa
“Người ta pháo đỏ rượu nồng
Mà trong lòng chị một vòng pháo tang
…”

Èo! Không sao đâu,
Cứ dửng dưng,
Sẽ có thể
xuôi dòng mãi mãi

Nếu không
Hãy nghĩ về tuổi thơ kinh hãi
Khi mọi khủng hoảng phải nuốt ngược vào trong
Những hoạch định long trọng về một lần tự bức tử
Ở mãi trong lòng.

Ừ nhỉ!
Vui vẻ đi!
Một chàng đẹp trai, si tình, ngơ ngác
Đang giúp chôn lần hồn ta thối nát
Và xác này cũng đã được an nhàn
Trên dòng đời tối lạnh thênh thang.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm