Poem logo
Poem logo

trăng rụng vườn xưa

Tác giả: Thiên Ân
TRĂNG RỤNG VƯỜN XƯA
Đêm rụng nhánh vườn yêu thấp thoáng
Những nhân tình xách nón ra đi
Bên tai một thuở thầm thì
Muôn lời thỏ thẻ tình si rơi đầy

Đôi mắt ướt đó đây cảm xúc
Ấm êm lòng giây phút bên nhau
Cho đi mật ngọt khát khao
Về xây mơ ước mai sau âm thầm

Trăng nghiêng ngả xa dần trống vắng
Nghe mùa đi thân phận gieo neo
Dòng thương trôi giạt eo sèo
Hương thơm mái tóc mộng đeo tháng ngày

Chuyện hợp tan cánh bay xa tít
Đêm tàn đêm mờ mịt khói sương
Đôi môi ủ rũ tình buông
Ai ru điệp khúc đêm trường xót xa ?

Trăng thượng tuần du ca giấc mộng
Xa em rồi anh sống ra sao ?
Đâu còn Đào Mận, Mận Đào
Chuyện xưa khép cửa sóng chao tâm hồn

Anh thấu hiểu trèo non, lội biển
Triệu đắng cay đay nghiến guộc gầy
Nửa đêm mây gió , gió mây
Rã rời xô ngã lạc bầy tóc tơ
Ngày 30/10/2025
Thiên Ân ( TP. Hồ Chí Minh)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm