trăng rụng
Trăng rụng
Giật mình bên cửa nghe tiếng nặng
Một ánh trăng suông rụng trước thềm
Bàng hoàng tỉnh giấc đêm thanh vắng
Đưa tay đỡ dậy mảnh vàng rơi !
Ngàn năm soi sáng khắp trăm nơi
Vui chơi đây đó chẳng sầu bi
Sao không trọ lại nơi quyền quý?
Chọn đúng thềm hoang ngã làm gì...