anh về với em đi
ANH VỀ VỚI EM ĐI
* Thơ Bát ngôn *
(Gieo vần ôm)
Cứ mải lo tìm nơi kia phú quý
Mà sao chẳng nhìn lo ở ngay bên
Hình như là anh đã bắt đầu quên
Anh đâu nhớ em từng bên cạnh nhỉ
Cái vòng đời người đi kẻ tìm đến
Sống mà như trò đuổi bắt ngày xưa
Mệt mỏi thế thì đừng nên gieo bừa
Thứ tình cảm khiến nhạt dần cảm mến
Sống dại lắm đừng nghe người ta nữa
Sinh ở đâu nên gắn bó không rời
Vì chi phải đứng giữa cái thói đời
Thêm chật chội nơi phố phường thất hứa
Về nhà thôi anh ơi, em vẫn đợi
Rời chốn đông người ồn ã đó đi
Vòng ngọc bích nào kén tay mấy khi
Chỉ tâm người là nơi hay cơi nới
Nơi vựa người đầy những sự giả dối
Học hành cao nhưng ăn nói chợ đời
Nghe em nào, về nhà đi anh ơi
Việc chi phải gắng gượng nhìn thêm tội
Dưới vòm trời đường nào cũng có lối
Có sức là rượu thịt cũng đầy mâm
Vần thơ cũ có khi được xướng ngâm
Về với em sẽ bớt dần sống vội…
19/11/2025
Nguyên Hữu