góc nhớ
Góc Nhớ
------------
Người cô độc ly cà phê làm bạn
Nhân thế sầu hạn hán một chữ yêu
Hồn ong bướm thưa thớt những buổi chiều
Chỉ có cỏ xanh mơ thân lá mỏng
Em luống cuống chẳng phải là vô vọng
Mà vội vàng phỏng đoán cuộc chia ly
Thấy mong manh ánh nắng chậm bước đi
Bầy chim sẻ vắng mặt lần tay tính
Núi thì xa nhìn thấy toàn là đỉnh
Có buộc ràng bịn rịn giữa nhau không
Có cảm thông nỗi ngột ngạt tấm lòng
Bỏ lại tình quê xuôi dòng may rủi
Trần gian rộng đếm vui buồn từng buổi
Mây vướng từng tàu lá chuối bờ tre
Nước lặng lờ con đò trôi thui thủi
Góc nhớ về chìm ngút bóng sông sâu…
Thu Vàng