những viên ngọc nhớ
(Tặng các bạn thơ thân thân yêu cuả tôi.)
Người biết chăng nỗi nhớ
Tôi dành cho người không?
Chẳng phải chuyện mùa Ðông
Tuyết sương che trời rộng
Chẳng phải mùa biển động
Biển đánh vỡ linh hồn
Chẳng phải mỗi hoàng hôn
Mặt trời rơi xuống núi
Không gian xưa mờ bụi
Giáo đường lụi hồi chuông
Chẳng phải loài chim muông
Khát khao mùa Xuân muộn
Chẳng phải thơ lôi cuốn
Từ phiá khuất địa cầu
Dù lưu lạc nơi đâu
Ta cùng chung huyết thống
Tâm tư nghe lồng lộng
Những chuyện đời nhiễu nhương
Những đổi mới muôn phương
Những buồn thương vui sướng
Như con thuyền chao hướng
Lạc lõng giữa đại dương
Lòng vấn vấn vương vương
Dạ thương thương nhớ nhớ
Vùi đầu trong sách vở
Tìm hình bóng quê nhà
So giây ngân lời ca
Kiếm thiết tha xứ sở
Pha gam màu sặc sỡ
Bày tỏ chất nội tâm
Nhỏ nước mắt âm thầm
Theo tiếng cười rung động
Cô đơn tìm lẽ sống
Giữa thế giới lạ xa
Gặp người hòa tình ca
Ngân nga trong ký ức
Niềm tin ơi…Tiếp sức
Tình thơ… nghĩa hiền nhân
Muôn cung bậc tri âm
Xoá thăng trầm vạn dặm
Tôi bay…Làm mây thắm
Người đứng… Núi hùng thiêng
Trái tim chẳng của riêng
Mặc ưu phiền hệ lụy
Nhớ thương thành ngọc quí
Chất chứa vào kho tàng
Ta triệu phú giầu sang
Giữa gian nan trần thế…
Vũ Kim Thanh