đi tìm sợi nắng
đi tìm sợi nắng
một sáng mùa đông
không gian quạnh vắng
xót xa cõi lòng
nhà ai thấp thoáng
mờ mịt sương giăng
nghe như loang loáng
bấc vừa ghé ngang
này là sợi nhớ
cay nồng mắt môi!
sợi thương một thuở
chạy trốn đâu rồi?
đi tìm… tìm mãi…
sợi nắng nhớ thương
hồn thơ khắc khoải
rụng xuống ven đường!
|
Bài này đã được xem 0 lần
|
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|
|