chiều sương khói tỏa
Với người, tôi nghĩ là hoa
với hoa, tôi nghĩ người là núi sông !
Quê Hương ! Ôi đẹp vô cùng
câu thơ cẩm tú tôi lồng trong tranh ...
Với người tôi thấy Xuân xanh
với Xuân, tôi thấy người hình bóng xưa
bao giờ tôi hết mộng mơ
khi người hiển lộng từng tờ Hoa Tiên ?
Với người tôi dễ chi quên
Quê Hương cũng vậy, là niềm mến yêu
một mai tôi bắc phù kiều
nối Non Nước cũ tôi dìu người đi ...
Với người không muốn chia ly
mà chia ly, nghĩ tới thì buồn thôi
Quê Hương chìm mất đâu rồi ?
chiều sương khói toả, ôi người khói sương !
Trần Vấn Lệ