viết
Viết
buồn thành mưa
trút vào giếng đầy lên lắng xuống
đôi khi giữa lòng giếng cạn
xác ếch khô con vẳng lại
ngây ngô tiếng đứt đuôi
nòng nọc dậy thì
Giếng hình giọt lệ
nước chẳng là mâm đồng
để vãi chữ lanh tanh, vãi ngọc
huyền cầm nào ảm hơn tiếng mưa đông
Viết
buồn thành gió
lang thang cánh đồng
con trâu già ức chế luống cuối cùng
đường trách nhiệm lên mặt cày nhăn nhở
cũng có lúc buông thả
dìu dặt sáo diều
cô đơn nào hơn gió chiều hoang vắng
Viết
nỗi buồn của tôi thành tình yêu của anh
tình yêu vô sinh
nỗi buồn thụ tinh ý nghĩ
Viết
viết
viết đi, chữ không còn là chữ
viết chỉ như ý nghĩ
lách qua khe cửa hẹp trong đầu
vội vã ùa về với biển sâu
âm u lòng mẹ
khao khát được ngủ yên như thế
không phải ra đời
Viết
nỗi sống buồn của tôi
29.6.01