cắt đằng
Tác giả:
Hồng Dương
Nghiêng mờ một mảnh chỉ còn trăng. Nép cửa chinh nhân phận Cát Đằng. Kiếp liễu oằn trong làn gió lạnh. Duyên hờ diễn giữa ngõ sương giăng. Thân gầy héo lã sầu hương quế. Nõn nứt nhoà phai tủi phấn Hằng. Ngoảnh mặt môi cười...
|
cất dấu những bước chân lỗi lầm
Tác giả:
Hồng Dương
Sực nhớ lại lạnh hoang miền ký ức. Buốt canh tàn hồn thức trắng thâu đêm. Đá sỏi khô cào xước bước chân mềm. Loang giọt máu đau thêm miền thất vọng. Tìm sao được nỗi ân tình sống động. Dấu chân kia bật huyết đã đông...
|
cát bụi
Tác giả:
Hồng Dương
Rồi một ngày... con phố trắng màu khăn. Bóng cờ rủ xếp thành hàng trước ngõ. Màu hương khói ngút ngàn như hoa cỏ. Chiếc quan tài màu đỏ đứng im trông…. Gió thê lương câm lặng lạnh như đồng. Tiếng chim quạ… mưa giông sầu...
|
cát!
Tác giả:
Hồng Dương
Trong vũ trụ giữa mênh mông trời đất. Hạt cát nằm trông thật nhỏ nhoi thay. Bình minh lên lóng lánh gữa ban ngày. Khi đêm xuống cũng lay theo trăng sáng. Nhỏ nhoi đó nhưng mang hồn sán lạn. Trải qua bao mưa nắng gột thành...
|
cảnh tình
Tác giả:
Hồng Dương
Gió thoảng qua mành lẫn tiếng chuông. Làn sương lướt nhẹ động bên tường. No - el phước trải đồng nhi trưởng. Đức Mẹ ân thiền thế thái nương. Con chiên ngoan đạo hồn chưa vướng. Thánh hiện linh đời đức tỏa hương. Ai ơi !...
|
cát
Tác giả:
Hồng Dương
Sinh từ núi ngàn xa trôi mãi. Qua bao lần sóng đãi cát đi. Bến trong bến đục xá gì. Thương cho đời cát mãi lỳ xác thân. Một mai đến tấm thân cát trãi. Trôi nỗi rồi cát mãi xinh tươi. Mặc cho đời khóc đời cười. Biết thành...
|
cao thấp
Tác giả:
Hồng Dương
Ngẫm nghĩ mãi thấy đời chán chết. Thế gian này tiệt hết niềm vui. Thi nhau hai chữ dập vùi. Bêu nhau điều xấu khỏa vùi đời nhau... Mua danh vạn bán nhàu thân xác. Người nỡ lòng bạc ác vậy sao? Mất rồi hay vẫn đồng...
|
cát bụi
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm nghe tiếng con tim trăn trối. Có lẽ nào hấp hối chăng tim. Canh khuya sao cứ im lìm. Cho hoa rớt rụng cho chìm lắng sâu... Mong trời sáng moi sầu phơi nắng. Xát đắng cay cho nặng cõi buồn. Để lòng theo nỗi mưa...
|
cầu
Tác giả:
Hồng Dương
Cúi xuống nhặt bẽ bàng rơi rụng. Âm thầm quên hồn cũng mênh mang. Ngẫm đời cay dắng giang sang. Thầm thì xin chớ ngổn ngang buốt lòng... Cúi xuống gạt lệ trong cay đắng. Cõi chơi vơi im ắng vô ngần. Thương thay gió bão...
|
cao hứng
Tác giả:
Hồng Dương
Biết rõ người thương có bỉm bùa. Cho dù gái nõn cũng chào thua. Xem chừng bưởi chín tròn ngon ngọt. Biết hẵn bàng rơi khuyết đủ vừa. Bờ đe kín cỏ chừng hai phía. Đảo tím nghinh hương rõ giữa mùa. Đêm nằm đối mộng ta mình...
|