cát bụi
Rồi một ngày... con phố trắng màu khăn
Bóng cờ rủ xếp thành hàng trước ngõ
Màu hương khói ngút ngàn như hoa cỏ
Chiếc quan tài màu đỏ đứng im trông…
Gió thê lương câm lặng lạnh như đồng
Tiếng chim quạ… mưa giông sầu buốt giá
Chiều sương rụng nấm mồ câm như đá
Gốc cây già cũng rã mục màu rêu
Chiều chiều về hoàng hạc cất tiếng kêu
Con cóc gọi tiêu điều miền khát cháy
Chân trời tím vọng tiếng rền chớp nháy
Bãi tha ma chuột chạy…cú gọi hồn
Rồi một ngày… ai biết nghĩa dại khôn
Đến đưa tiễn về chôn nơi đồi trọc
Có nghe tiếng nỉ non ai đang khóc...
Hơi thở còn... đắng….nhọc …đến thương đau...!
Rồi một ngày cát bụi đã vùi sâu
Hồn vất vưỡng trăng sao cùng mây gió
Còn vương vấn cõi trần ai không đó
Cát bụi nào ta có hiểu tình ơi !...
HD 25.06.16.
Bài này đã được xem 1777 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|