đau thương
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Rửa đống xương tàn dưới ánh trăng. Sương mờ lạnh lẽo thấm da thâm. Ai than ai khóc hồn điên dại. Thịt rữa dần tan, bóng nguyệt hằng. Tiếng rú khuya nay thật thảm thương. Móng tay cào xước bức đêm trường. Máu loang nền...
|
đồng chí
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Những cuộc đời, chiến đấu được cạnh nhau. Quê hương ở đâu, chẳng cùng chung giọng nói. Từ xa lạ, bỗng dưng chung tiếng gọi. Tiếng khóc quê nhà thúc giục chí xung phong. Anh này miền Bắc, nơi đầu gió bão giông. Anh kia...
|
đêm hoang liêu
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
ĐÊM HOANG LIÊU. Đêm dài như thế kỷ. Trăng sa bóng cuối trời. Nỗi nhớ nào ngơi nghỉ. Hỡi tình nhân của tôi ! Quê người khó chợp mắt. Cảnh lạ giống quê hương. Sương đêm rơi lạnh ngắt. Ai khóc ai bên đường... Mây trời...
|
đò dọc
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Đò dọc chèo ngược con sông. Mõi nhừ tay chống, đỏ hồng rám chai. Mũi đò, con nước là hai. Con đò, tay lái tuy hai, một đường. Trời mưa, trời nắng, mù sương. Sóng yên , sóng cả ngược đường vẫn trôi. Một mai lạ lẫm bến...
|
đêm tự tình
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Đời gieo những tiếng thở dài. Ta ôm cõi lặng bi ai ở lòng. Đêm về một mớ bòng bong. Ai vò, ai vẽ chất chồng nghĩ suy. Tương tư ư ? nghĩa lý gì ? Thời gian chẳng xoá, nước đi chẳng mòn. Ban đầu nụ chớm con con. Về lâu sâu...
|
độc cô thu
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Noãn thiên phi tẩu viễn. Diệp tạ tiêu tiêu khấp thời vũ. Độc cô hoài niêm du. *****************. Dịch Nghĩa :. MÙA THU CÔ ĐỘC. Nắng bỏ đi xa lắm. Héo tàn lá rụng khóc mùa mưa. Mình ta nhớ chuyện xưa....
|
đêm rơi
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Ta ngồi trên gác nhỏ. Nhìn ra đêm xa xôi. Vài vì sao rất tỏ. Lẻ loi phía chân trời. Ta ra ngoài sân đứng. Mặt đất rộng mênh mông. Đưa tay lên dõi mắt. Đêm rớt vào huyền không*. Đêm vô cùng điểm đến. Rộng vô cùng điểm...
|
đợi
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Ta chờ đợi gì ? Một chút hương bay ? Một mùa lá rụng ? Một vầng trăng say ? Ta nghe gió hát. Rì rào trên cây. Con chim quên hót. Em về ngang đây. Ta thấy nắng lên. Mới tinh màu mật. Tình qua đôi mắt. Vừa gặp mà...
|
đời
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Ta mượn xác nên đời là trần tục
Bởi là đời nên cay...đắng... buồn...vui...
Mặc Tiêu Phong
20.09.016
|
đêm nương sơn
Tác giả:
Mặc Tiêu Phong
Đêm nằm hốc núi chòi tranh
Nhớ quê, nhớ bạn thơ lành yên vui
Trùng kêu át tiếng ngậm ngùi
Chân chim rạn vết, tóc bui đã già...
02.07.019
|