ngụm sương trăng
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Nhặt mảnh trăng vương. Nỗi thương nỗi giận. Uống ngụm trăng sương. Vườn thương sáng ngời. Vách tường lỗ loang. Trăng soi chẳng ngại. Góc tối rỡ ràng. Sao trăng nín lặng! Gởi gắm vào trăng. Tình vương cung hằng... 
               | 
            
            
          
            
              
                nghìn trùng khoảng lặng
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Vời vợi sóng Tình yêu. Giữa khoảng lặng nghìn trùng. Hút mắt cõi xa xăm. Sóng sánh sợi màu nhung. Vô tri nhưng hữu mộ. Khiến gió lộng không trung. Sống động một lòng thành. Kết thâm tình con thảo. Chẳng lý lẽ mà thuần... 
               | 
            
            
          
            
              
                ngọc tâm linh
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Cả vũ trụ xoay quanh một bản thể. Mọi tinh vân lượn múa khúc vĩnh hằng. Là trời trăng vẫn nối đuôi thế hệ. Phúc con người là hạt đỉnh thế gian. Tuổi ngàn mây đã già lắm chừng bao. Mà thiên hà như cụ già nghìn tuổi... 
               | 
            
            
          
            
              
                người anh em trân quý!
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Anh, có là đại diện một đất nước, sao? Miết mải xoay vần  đồ sộ ngôi cao. Chóng mỏi mệt có đâu là phụng sự. Thời gian trôi lá chết vẫn xôn xao. Anh, đói tình người mà thãi thừa sức mạnh. Rước chiến tranh thoả hỉ nộ... 
               | 
            
            
          
            
              
                ngọc phách
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Hoá ra hạt cát anh vẫn chưa tìm được ánh sáng. Để thấy em đang bị thiêu đốt chốn Mặt trời. Rắc lửa bỏng có thể làm anh tan chảy. Hạt cát anh có thể hoá thành hơi. Hoá ra đá tảng anh không thấy em chính hạt nhân... 
               | 
            
            
          
            
              
                người ấy là ai
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                NGƯỜI. ẤY. LÀ AI. Em có biết chính Người đã ban em muôn hạt nắng? Chẳng thãi thừa mà hạt đủ cho em. Em quý giá khi em biết nâng từng hạt. Mà sao vẫn thế này một mình chốn tư riêng? AI có thể ở bên em cho trọn cuộc... 
               | 
            
            
          
            
              
                người con gái hoa lư
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                NGƯỜI. CON. GÁI. HOA. LƯ. Ồ ra em. Người con gái Hoa Lư. Vận vào ngàn năm lịch sử tạ từ. Quàng giải lụa sông trôi ngời mắt biếc. Tiên đế hồn thiêng mảnh trời tiết liệt. Tổ quốc có em. Người con gái Hoa Lư... 
               | 
            
            
          
            
              
                ngô ngữ lời kinh
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Vũ trụ lòng thỏa chín tháng cưu mang. Trong bầu ối đã tượng hình ngôn ngữ. Dây tương cảm rung lên hồn thi tứ. Ngọng ngịu vần ngữ điệu vỡ hồng hoạng. Bống bống bang bang thức ngủ non ngàn. Tiếng linh hồn vọng chờ giây thai... 
               | 
            
            
          
            
              
                ngõ vắng mong cha
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                NGÕ. VẮNG. MONG. CHA. Cánh lá xạc xào ngõ đường tĩnh lặng. Phận gió sang hèn lạc tràn phố vắng. Ai đứng tượng hình cột mổc không không. Cha khơi ý nhị tâm lòng sâu lắng. Vẫn ngõ nhỏ lối đi về kim cổ. Hẹp không... 
               | 
            
            
          
            
              
                nghĩ cái rét ngoài kia
                 
                Tác giả:  
            Dã Tràng Cát
                 
                Nghĩ. Cái rét. Ngoài kia. Trong này không có được mùa đông. Chỉ có xa xôi ánh nắng hồng. Vọng ngóng trời cao sương đổ xuống. Đất khô sự sống vẫn hằng trông. Trong này thao thức giữa màn đêm. Tinh tú lao xao bóng... 
               |