sa mạc tình
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Nắng truyền dẫn thân con hoá sa mạc vàng trắng. Cả tâm thân rạo rực mắt loá ngời ánh sáng. Được bào trụi tấm thân nhẹ tấc lòng thơ lắng. Cho mướt bóng da huyền tươi mát một hồn thanh. Cát sa mạc lòng sóng sánh trời...
|
sớm mai
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Tôi trông cậy vì tôi Tin. Nơi Con-Người-Thiên-Chúa ấy. Đã chết và đã sống lại.”. Michel Hubaut. Sớm mai rộn ràng theo nắng mới cùng hoà vào thành phố. Tâm thư thái an bình lướt theo những dòng xe...
|
sám hối
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Giằng xé tâm hồn rạch ròi tội lỗi. Câu thơ tròn trượt văng điều xốc nổi. Ốc mượn hồn cuộc sinh tồn đắp đổi. Nhạt khoa trương để dựng chốn thật thà. Đồng tiền xưa chuỗi lanh canh sò ốc. Mẹ thiên nhiên biển bồi xanh thị...
|
sắc màu tình yêu
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Tình yêu màu vông vang. Dại khờ nuôi khôn lớn. Đa mang vẫn mơ màng. Biết yêu thời đi hoang. Tình yêu màu sương lam. Phủ trắng khắp đồi tràm. Ôm ghì mặt đất dại. Nở muộn tình cốc am. Tình yêu màu đu đủ. Chút xanh...
|
róc rách
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Nước róc rách…. Muôn nơi! Sự sống vẫn sáng ngời. Nhịp hồi sinh sống động. Huyết mạch nối trùng khơi. . Nước róc rách…. Ngân thương! Hòa trong khúc nghê thường. Vọng từ hồn thiên cổ. Dậy yêu mến ngàn phương. ...
|
rưng rức
Tác giả:
Dã Tràng Cát
. . . Anh lại nghĩ thế a? Em bốn mùa mặn mà. Cúc cung lòng tận tuỵ. Có Thượng Đế là Cha. Anh, em yêu thật thà. Em bốn mùa cung bậc. Em hoàng hôn bình minh. Em là nàng may vá. Luôn dõi bóng người tình. Anh nhớ...
|
sớm
Tác giả:
Dã Tràng Cát
. . Phố nhỏ không lên đèn. Lộng trời đêm gió lướt. Vạch quầng sáng bon chen. Tỏ mờ mái đầu đen. Ngõ hẻm bóng ai qua. Mấy mươi năm thiên cổ. Lặng thầm Lời mời gọi. Một giấc thoảng hương hoa. Vạn vật cần Ánh...
|
sa mạc thu
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Sa mạc lối hoang ngập bụi tang. Mắt hồn ai nở nấm mồ hàng. Sao còn thu đó, còn thu đó. Để lưỡi xương gai cắt mộng vàng! Mà Lưỡng Hà* kia tưởng nẩy cành. Ngàn năm nho chín rộ dàn xanh. Lưỡi Liềm Trăng** tỏ no ấm đã. Đao...
|
sống dậy niềm vui
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Rừng mây trĩu nặng trút mưa sầu. Săng sái nhân gian thuốc đắng đau. Miệng yến mắt câu thêm ngọt lắng. Xanh trời rạng đất nở tình đầu. Căng phổi ngực tràn vượt thế nan. Bình minh vươn nắng khoả ngọn bàng. Xinh tươi...
|
rất đỗi bình thường
Tác giả:
Dã Tràng Cát
Trải đời thơ reo vui trên đỉnh gió. Và mang theo từng tích tắc thời gian. Em với hái từng cụm mây bóng nắng. Mắt liếc nhìn tình tứ với không xanh. Em có thể yêu, em có thể gần. Hít thở sâu cho vét hết vấn vương...
|