quên lạ chia
rừng xưa lạc vết quyên di
em chưa cảm được những gì phôi phai
sơn khê giấu kín hình hài
trong riêng tư nguyệt có hoài vọng trăng?
đêm lơ ngơ lạ cung hằng
sao bơ vơ đứng trầm ngâm hững hờ
ngân giang cách trở hai bờ
giòng phăng phăng chảy một ta giữa trời
sông chia nhánh rẽ đôi đời
tay chia lọn tóc rối bời lòng nhau
em chia héo nụ môi nhàu
ta chia riêng nỗi niềm đau
(một mình)