chào em, cô gái phồn hoa
vâng,
em ở lại miền xuôi
ta về phố thượng chẻ đôi nhánh đời
em kiêu hãnh nét môi cười
ta thầm lặng nuốt nghẽn lời trối trăn
rồi mai ở phía rừng chàm
cỏ cây rã mục chỗ nằm cô đơn
ta yên nghỉ gốc cội nguồn
em bôn ba lãng du đường chơi vui
chào em,
phố núi ngậm ngùi
mười năm...
một chốc về chơi hết ngày
chúc em vui cuộc đời này
ta đi!
gửi lại bàn tay
vẫy chào!