cổ tích
Em cúi xuống thật gần
khi muà đông còn đang khoác áo choàng
tim giá băng
loài én chưa về lượn song cửa sổ
thoáng ngọn gió đào
tràn qua rừng vắng
Em rạng rỡ
nhấp nhô nhịp thở thần tiên
tràn đầy
đam mê nồng nàn vầng trăng bạch
cơn mưa hạ huyền
ướt thấm hồn anh
Anh choàng thức tỉnh
tiếng chim non ríu rít bình minh
hồi sinh
từ giấc ngủ trùng điệp
ngỡ ngàng muà xuân thế kỷ
tìm hỏi ước mơ
Mây trắng trôi nhanh
những vệt dài oan nghiệt
không gian và thời gian
có giòng sông nào chảy ngang qua
cắt chia phố phường
thành hai hoang đảo
Anh nhắm đôi mắt
nốc lịm hồn mình ly rượu đắng
uống quên trong nỗi nhớ
chào vĩnh biệt chuyến xe đời thế kỷ
về trong giấc say...
Cát Biển
21-4-2003