ngã ba
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Em bây giờ chẳng biết làm sao nữa. Khi tim yêu cứ mãi ở ngã ba. Cứ dùng dằng không tìm được lối ra. Anh, người ấy, hay mình em độc bước. Mà cuộc đời thì làm sao biết trước. Chữ ngờ kia ai học được bao giờ. Khi bên...
|
người đàn bà
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Người đàn bà... Đứng nhìn nhánh sầu đâu. Trong gió mưa phải oằn mình tơi tả. Chợt thấy giống đời mình sao nghiệt ngã. Biết hôm nào. Tìm được ánh vầng dương. Người đàn bà. Ôm trọn mối đau thương. Bởi trái tim. Đôi lần...
|
nếu...
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Nếu một ngày em giã từ cuộc sống. Để đi về nơi không có tình yêu. Anh có buồn và cảm thấy cô liêu. Khi ngồi ngắm ánh hoàng hôn hiu hắt. Nếu một ngày em về nơi xa vắng. Mộ địa buồn anh có ghé qua thăm? Có nhớ em? Từng đêm...
|
nếu có thể
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Nếu có thể. Em xin làm tia nắng. Sưởi lòng anh trong những lúc đông về. Xóa ưu phiền xua giá lạnh tái tê. Hong nỗi nhớ trong những chiều hoang vắng. Nếu có thể. Em xin làm làn gió. Giữa trưa hè gió thổi anh mát...
|
người đã bỏ ta đi
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGƯỜI ĐÃ BỎ TA ĐI. Rồi cũng đến một ngày người vứt bỏ ta đi. Như vứt cọng cỏ may trên gót hài lãng tử. Như quên áng mây chiều trên bước đường lữ thứ. Như vừa chợt tỉnh người sau một bữa tiệc say. Và cũng đến ngày người...
|
ngộ nhận
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGỘ NHẬN. Giờ biết rằng người đã chẳng yêu ta. Bởi lâu nay tự mình ta ngộ nhận. Những lúc buồn ta vu vơ hờn giận. Người động lòng an ủi, chỉ thế thôi. Một chút tình là thương hại nhỏ nhoi. Người hờ hững trao ta lòng trắc...
|
ngơ ngác
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGƠ NGÁC. Giá bây giờ người biết. Tim ta cạn máu rồi. Hồn phai mòn đắng chát. Giữa rách nát tả tơi. Giá bây giờ người hiểu. Tim ta đau rã rời. Yêu người trong vô vọng. Xác thân gầy xanh xao. Ta bàng hoàng ngơ...
|
ngộ
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGỘ. Thôi ta xin từ bỏ chốn thị phi. Bỏ cuộc tình chôn sâu trong dĩ vãng. Những yêu thương đem vùi vào quên lãng. Tìm đường về với cửa Phật từ bi. Nay nguyện lòng từ bỏ hết sân si. Cho tâm sáng tìm về nơi bến giác. Để...
|
ngộ *
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGỘ. Bây giờ mới hiểu tình đời. Khi còn hương sắc cả trời thương yêu. Đến khi đời đã về chiều. Thân tàn đơn lẻ đìu hiu một mình. Phận người lắm nỗi điêu linh. Khi mình tay trắng chẳng tình hỏi han. Cuộc đời sao...
|
ngày cuối cùng của năm
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
NGÀY CUỐI CÙNG CỦA NĂM. Ngày cuối cùng của năm. Dòng người ngược xuôi vội vã. Ở ngã tư đường. Những đứa bé gầy còm đen đúa. Mắt ngây ngô. Ngửa tay xin vài đồng bố thí giữa cái nắng trưa thiêu đốt. Nơi góc đường. Bà...
|