giọt sương
Em liếc mắt ta tan thành sương khói
Sa xuống trần ai lạc lối giữa đời
Buồn mang mang chôn giấu vào cỏ nội
Lén nhìn em đôi mắt ngọc rạng ngời
Em - Hồ Thu ,mắt xanh màu ngọc bội
Ta - khói sương phiêu dạt bốn phương trời
Tình câm lặng chưa một lần kịp nói
Mà chim bay và thuyền đã xa khơi
Em nhìn lại, khói sương mờ tan chảy
Đọng cành khô thành một giọt sương mai
Ta lãng đãng một đời là sương khói
Nguyện có ngày thành giọt nước tinh khôi
Rơi vào mắt ai thẳm màu ngọc bội
Cho Hồ Thu gờn gợn sóng xô bờ...
PQT