từ một cơn mưa
Mùa thu Paris có mưa về vội vã
cơn bão nào từ một phía rất xa
đã bay qua mang theo ngàn chiếc lá
con chim nằm dấu mỏ giữa mùa rơi
Mùa thu về em không còn ở bên tôi
nên lá xanh đã thay mầu lặng lẽ
tình yêu tôi vẫn muôn đời như thế
trắng đôi tay mòn mỏi với mong chờ
Còn lại đây ướt sũng những cơn mưa
nghe lạnh buốt trên vai tình lận đận
đêm giông bão đã vùi sâu ánh sáng
còn không em năm tháng bỗng vô cùng
Ngày mai rồi không biết có tìm nhau
chiếc lá rơi cũng buồn nên chẳng nói
em ở đâu mùa thu ơi vời vợi
gió ở bên trời mưa bão phía riêng tôi...
(poemes pour paris)
Phạm Ngọc
17092002