tóc thề xứ huế
Cuối tháng, thầy vô trường võ bị
Xa trời Đồng Khánh, học trò yêu
Xa rời Bến Ngự sông An Cựu
Nắng đục, mưa trong lắng tiếng chiều
Thầy sắp đi xa trò ở lại
Mùa hoa phượng cũ úa phai rồi
Cổng trường bỗng biến thành ga nhỏ
Trò tiễn thầy đi, ai ngậm ngùi
Lần cuối, cô học trò xứ Huế
Ngồi cho thầy vẽ bức chân dung
Nhìn trò sao bút màu run quá
Thầy sợ vẽ xong nét cuối cùng
Thầy xa Huế giữa đêm trời tối
Tránh phút giây mình tiễn biệt nhau
Thầy trẻ quá nên đa cảm lắm
Sợ nghe nức nở tiếng còi tàu
Khi cùng tiễn biệt ở sân ga
Giây phút này sao khỏi lệ sa
Trò vẫy tay chào, thầy cúi mặt
Tàu qua chở hết bóng ngày qua
Thầy mua vé chuyến đi đêm tối
Hành lý đơn sơ : áo bạc màu
Với một trái tim tràn kỷ niệm
Ngày về xứ Huế chắc còn lâu
Thầy ơi ! Có biết đêm đưa tiễn
Em mặc đồ đen, đứng cuối đường
Khóc mướt khi tàu qua xóm trọ
Lần đầu em hiểu nghĩa yêu đương
Khi bóng tàu qua trong nước mắt
Khói bay vương vấn bến sông Hương
Giam mình gác trọ, em ngồi khóc
Sương rụng đêm nay ướt mái trường
Đợi học bài xong em đốt nến
Xông hương trầm, ủ bức chân dung
Nhìn màu sắc, thấy thầy run rẩy
Vì sợ vẽ xong nét cuối cùng
Đêm nay em viết trong lưu bút
Xin gọi thầy bằng một tiếng anh
Đuôi tóc thề kèm thư mới viết
Gởi về Gia Định, mộng ngày xanh