quán thơ
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Lạ nhỉ, nơi này lại bán thơ. Phải chăng cũng tựa ...ngõ đèn mờ. Ngu ngơ mấy kẻ đòi thêu mộng. Bẽn lẽn dăm thằng gạ kết tơ. Chủ quán xem chừng trang tuấn kiệt. Quần hùng chắc mẫm bọn lơ mơ. Văn hèn sử vận câu đùa chữ. Uốn...
|
ngộ
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Nó lại mừng nhau có chuyện vui. Lòng ngay dạ thẳng sợ ai vùi ? Gặp loài lớt phớt tâm không thấu. Đụng đứa quàng xiên trí chẳng bùi. Dựng tháp suy nhằn quên chả tới. Răn người ngẫm nhọc bận vờ lui. Tài ư ? Tài đấy ? Tài chi...
|
ở đâu ?
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Xác mẹ hồn cha: đức quẳng đâu ? Thân sơ chả kể chém bêu đầu. Vần thơ quạ mổ...ngờ thâm thúy. Cái chữ giun bò...ngợ sắc sâu. Trên trời dưới biển lòe trí lởm. Đầu ga xó chợ nghĩ thần sầu. Tài đem chọt chĩa tài vô sỉ. Tỉnh ngộ...
|
nhớ cha
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Đêm nay con lại nhớ về cha. Như hơn mười năm qua, đêm nào cũng nhớ. Nhớ mùi mồ hôi, nhớ từng hơi thở. Nhớ dáng cha ngồi, viết vội một vần thơ. Nỗi nhớ trào dâng, xen lẫn thực với mơ. Con muốn quay ngược chiếc kim đồng hồ...
|
ngâm..
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Cuộc đời này là những chuyến đi. Vài ga lớn nhưng muôn vàn ga nhỏ. Có những chốn đến rồi mà đâu tỏ. Nhưng có nơi ta mãi muốn quay về. Khói lam chiều che phủ mái tranh quê. Nơi khúc ruột mẹ sinh...
|
nhớ mẹ
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Ai dám bảo đời mình không có mẹ. Nếu đúng chăng chỉ có mỗi Dolly. Đừng để rồi trong giây phút biệt ly. Mắt nhòe lệ, khóc "mẹ tôi vừa mất". Hỏi trên đời, điều gì hạnh phúc nhất? Có phải chăng là châu báu, bạc vàng. Quyền...
|
niệm khúc tình vay
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Anh còn nợ. Một đóa Hồng chớm nụ. Mắt môi xưa. Tuổi ngọc , dáng hư gầy. Nợ buổi chiều. Lỗi hẹn để mi cay. Làm hoen nhạt. Phấn hồng trên đôi má. Anh còn nợ. Nụ hôn đầu vội vã. Hôn môi em, ta đốt cháy lửa tình. Chiều...
|
nơ...
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Ta nợ đêm này một bữa say. Cho đời vơi bớt chút chua cay. Để cho men rượu hồng lên má. Để dáng giai nhân chẳng úa gầy. Ta nợ hoàng hôn chút ráng chiều. Gom về vá lại cuộc tình xiêu. Để ngăn giá buốt khi đêm xuống. Để...
|
nỗi nhớ tháng ba
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Tháng ba lan rừng chớm nở. Đỏ tươi hoa gạo hiên nhà. Ngập ngừng nụ Hồng khẽ hỏi. Hạ về chở rét đi xa. Tháng ba nắng tràn khắp ngã. Chẳng gì che được mắt em. Tay đan gió đùa tóc rối. Nhẹ buông giọt nắng bên...
|
phế tích
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Ôm nuối tiếc phơi gan cùng Tuế Nguyệt. Bụi thời gian đồng lõa nét rêu phong. Vẫn ngạo nghễ mặc người đời quên lãng. Giữa trời cao một nét sổ ngang tàng. Đã một thủa mang trong mình vận nước. Rền âm vang bao chiêng trống...
|