xuân nghèo
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Xuân sang ngán ngẫm rối tơ lòng. Xuân đến u sầu chẳng đợi trông. Xuân bảo năm tàn theo đuối việc. Xuân khều nợ cũ chạy sờn mông. Xuân rầu vợ nhắc nhà đang vẫn... Xuân tủi con gào bố nhớ không... Xuân hả ! vừa đây...sao lẹ...
|
yêu ???
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Yêu là chết ở trong trong lòng MỘT ÍT. Suy rộng ra là còn vẫn RẤT NHIỀU. Mỗi bận yêu là chỉ chết ÍT THÔI. Còn nhiều lắm cứ yêu hoài THOẢI MÁI. Yêu là tốn ở trong nhà MỘT ÍT. Bởi thế yêu cần lắm chữ MÔN ĐĂNG. Yêu cuồng si để...
|
trở lại
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Nếu một ngày được trở về nơi ấy. Sẽ đi tìm căn gác trọ ngày xưa. Rồi hỏi thăm nhỏ ấy đã đi chưa. Hay đang đợi hết mưa tôi đến đón. Tìm quán cóc ven đường tôi hay chọn. Chốn hẹn hò sau những buổi trường tan. Một cốc cà...
|
tôi đi tìm
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Tôi đi tìm, khoảng lặng của riêng tôi. Giữa kiếp nhân sinh thực hư đâu rõ. Ba vạn sáu ngàn ngày mấy ai tường tỏ. Rệu rạo cuộc đời, còn hai chữ Sắc Không. Tôi đi tìm, chẳng thấy ai tìm tôi. Vất vả ngược xuôi, mỏi mòn con...
|
tượng đài thành cổ
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Viết cho anh những người nằm dưới cỏ. Vì chiến tranh ra đi mãi chẳng về. Chiều lại chiều trong những nếp nhà quê. Mẹ tựa cửa mong ngày anh trở lại. Cho tôi xin được ngắt nhành hoa dại. Mọc ven đường đặt lên mộ viếng...
|
túy tửu hành
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Ta đã say hề, đời chẳng say. Cho nên còn lắm chuyện trả, vay. Góp sạch sân, si đem hóa kiếp. Để cho phiền muộn hóa mây bay. Ta đã say hề, em có say ? Quên đời mộng mị, quên đắng cay. Dốc ngược chén sầu cho cạn đáy. Trải...
|
về quê
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Về đi anh, hãy về quê anh nhé. Nơi mà ta cất tiếng khóc chào đời. Nơi ngày xưa nghe câu hát ầu...ơi. Bên cánh võng mẹ ngồi ru anh ngủ. Về đi anh, mình cùng nhau bù khú. Chén chú , chén anh cho thoả nhớ mong. Cuộc sống quê...
|
viếng mộ thầy
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
(Giáo sư BS Nguyễn Quang Quyền tại Hoa viên Nghĩa trang Bình dương). Nắng thu dìu dịu trời cao. Lá vàng rơi rụng bay vào hư không. Trời thu nhuộm sắc mây hồng. Mộ thầy nằm đó non bồng tịch...
|
vùng lá me bay
Tác giả:
Tuấn Nguyễn
Chiếc lá me rơi vương tóc ai. Nhớ nhung kỷ niệm tóc mây cài. Thơ ngây đôi mắt vương hoa nắng. Đẹp quá tình mình, anh trót vay. Ngày đó đôi ta qua lối này. Gót hài vướng lá, bướm hoa say. Đơm bông hoa nắng hồng đôi má. Anh...
|