vá trời
Em từ thánh thiện bước ra
Thấy đời tinh quái, thấy ta dại khờ
Sông trăng sóng dậy từng giờ
Thuyền trăng lạc bến xa bờ tịnh yên
Ta từ bùn đất ngoi lên
Là sâu, là bướm đã quen sầu đời
Có em hạnh phúc tuyệt vời
Không em rồi cũng ngậm ngùi giấc quên
Ðã nghe lời thật từ em
Lại ta đội đá oan khiên vá trời